May mắn thay do đã khảo sát quanh làng nên Vy Vy cũng nắm rõ khoảng tám chín phần địa hình làng nên chạy theo con đường tắt chẳng mấy chốc cô đã đứng trước mặt bà linh hồn đó.
“Nè… bà làm gì mà chạy nhanh thế hả…” Vy Vy thở hổn hển nói
Thấy không phải kẻ bản thân sợ hãi bà ta cuối cùng cũng đứng lại hít laays hết để không khí.
“Bà là ma mà cũng phải hít thở à?”
“Ai bảo ma không cần thở? Mà cô là ai sao lại đuổi theo ta?”
Vy Vy đưa cánh tay ra “Của bà đánh rơi này.”
Cầm lấy cánh tay đã đứt lìa của mình bà ta cũng không quên gắn vào làm như chưa từng có chuyện gì xảy ra.
“Mà có chuyện gì sao bà chạy nhanh thế? Chẳng phải ma quỷ thì đâu sợ cái gì mà?” Vy Vy hiếu kỳ gặng hỏi.
Bà ta nhìn qua nhìn lại, phải khẳng định không có kẻ nào thì bà ta mới chịu mở miệng “Ở sau ngọn núi có một kẻ điên, hắn ta bắt lấy các linh hồn giam giữ lại rồi điều chế thành dược liệu.”
“Bà vừa từ đó chạy ra à?”
“Không!” Bà lắc đầu
Vy Vy càng thắc mắc “Thế sao…???”
Bà ta từ tốn giải thích “Hắn ta giết người xong khi họ chết hắn mới lấy linh hồn đó mà luyện thành, những linh hồn mới chết luôn thuần chủng vẫn chưa bị tạp chất của xung quanh mà ta đã chết cũng được ba năm rồi nên hắn mới bỏ qua đó. Thế nhưng cũng dọa bà già này một phen hú vía…
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-vuong-tim-vo/3503908/chuong-123.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.