“Không phải bắt ta mà là bắt tên Diệp Hắc kia kìa, hắn chính là oan linh chứ không phải mẫu thân hắn. Mọi người phải tin con chứ…” Tiểu Bạch có gắng nói cho mọi người hiểu nhưng tất cả niềm tin của mọi người dành cho anh đều hóa hư không.
Chẳng ai chịu nghe những gì Tiểu Bạch nói thay vào đó họ muốn bắt lấy anh lại vì vậy không còn cách nào khác bản thân anh đành chạy trốn.
Đường đường là một vị vương gia có thể ăn hưởng cuộc sống an nhàn vậy mà bây giờ lại thành ra nông nỗi như thế này.
“Tất cả chúng đệ tử Trạch An Viên bằng mọi giá phải bắt được Hoa Tiểu Bạch.” Đường sư tôn rõng rạc tuyên bố
Dù mọi người ai lấy đều không muốn nhưng lệnh trên khó cãi nên đành phải nghe theo, Diệp Hắc được một bên mà mừng thầm.
Vô tình thay nụ cười tà đạo của Diệp Hắc lại bị Trương Bá nhìn thấy.
“…” Chắc ta nhìn nhầm
Cứ như thế hơn một tháng trôi qua đầy tẻ nhạt, Tiểu Bạch bị khắp Trạch An Viên truy lùng nhưng vẫn mãi không thể bắt lại.
Vy Vy vẫn hàng ngày luyện phép cùng với Trương Bá, sức mạnh của cô bây giờ phải nói đã tăng lên đáng kể.
Đang ngồi thiền bỗng Vy Vy nghe được giọng nói của ông cô trong tiềm thức “Vy Vy chuẩn bị quay lại thôi con…”
Tiếng gọi đó cứ thôi thúc Vy Vy trở về nhưng dù đã cố gắng rất nhiều cách, đã thử rất nhiều chiêu trò nhưng cách thoát khỏi nơi này Vy Vy vẫn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-vuong-tim-vo/3503907/chuong-122.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.