“Tiểu Bạch nói nàng thích ta!”
Tiểu Bạch? Sao lại còn lôi Tiểu Bạch trong trường hợp này.
Ngụy biện chắc chắn là ngụy biện.
“Ta chưa từng nói là thích huynh, với cả ta là người có phu quân rồi làm gì cần thích huynh nữa, phu nhân của ta nhan sắc cũng tầm tầm huynh như vậy chẳng phải quá đủ rồi sao?”
Tuấn Lãng tức giận nắm chặt lấy tay Vy Vy kéo về phía mình, ánh mắt anh từ yêu chiều bỗng trở nên lạnh tanh, người chứng kiến rõ nhất chắc chắn là người ngoài cuộc – Linh Lung.
“…”Ánh mắt này là ánh mắt nhập môn của Tiểu Bạch…
…
Linh Lung ngồi trong phòng nhớ lại ánh mắt lạnh lùng chứa đầy sự máu tanh đó của Tuấn Lãng, càng nghĩ cô càng cảm thấy rùng mình.
Liên kết với những gì xảy ra trong Trạch An Viên không khó để đoán được chuyện gì đã xảy ra với Tuấn Lãng, Tiểu Bạch và Đường Nguyệt.
“…” Chẳng lẽ Tiểu Bạch…
Nhớ lại trước đây
Tuấn Lãng tới thăm Linh Lung do lúc này cô mới bình phục qua cuộc giao đấu ở Diệp Phủ.
Anh rất tận tình đút thuốc cho cô, thổi từng thìa từng thìa sợ rằng cô sẽ bị bỏng.
“Ta thật sự không sao rồi.”
“Sao lại không sao, muội bị thương nặng lắm đấy có biết không hả?”
“Chuyện Vy Vy thật sự không ngờ cô ấy từ một thế giới khác tới đây, chuyện này không thể ngờ tới được.”
“Trên trời có tiên, dưới đất có ma chuyện gì cũng có khả năng xảy ra, đừng nghĩ tới người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-vuong-tim-vo/3496049/chuong-117.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.