Du Lạc phanh gấp xe lại, anh nhìn sang Vy Vy “Rõ ràng tôi chạy rất chậm rồi mà, làm sao có thể đâm phải ai được?”
Hai người vội xuống xe, trước đầu xe là một người phụ nữ trung niên nằm ôm lấy đầu xe hai người.
“Ôi trời ơi… ôi làng nước ơi đâm chết bà già này rồi…” Bà ta la hét om xòm khiến mọi người đi đường ai cũng chú ý.
Vy Vy chỉ biết vắt tay lên chán “Gặp phải ăn vạ rồi!”
Du Lạc đang định tiến tới kéo bà ta dậy một cách thô bạo nhưng may thay Vy Vy khẽ kéo anh lại, không để anh làm càn ở ngoài.
“Bà ta nói dối đó, tôi còn chưa đụng phải bà ta mà…” Du Lạc cố gắng biện minh nhưng Vy Vy không nghe.
Vy Vy ngồi xuống chỗ bà ta “Bà bị thương có nặng không?”
Bà ta khẽ đánh mắt nhìn Vy Vy một lượt, thấy Vy Vy và Du Lạc đi xe sang ăn mặc thời thượng nhìn cũng biết là người có tiền nên bà ta càng giả bộ khóc lớn hơn.
“Gãy chân tôi rồi… hai người đi đứng kiểu gì thế hả, không thấy bà già này đang đi qi đường sao… Ui chân tôi, gọi cấp cứu đi…”
Du Lạc thì nóng giận muốn kéo bà ta dậy “Bà có đứng dậy ngay không hả?”
Vy Vy kéo tay Du Lạc ý chỉ im lặng, cô nói tiếp.
“Trên xe chúng cháu có camera hành trình, với cả ở đây có rất nhiều camera giám sát. Chúng cháu lại có rất nhiều thời gian để tới phường kiểm tra máy quay an
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-vuong-tim-vo/3439691/chuong-71.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.