“Chuyện gì xảy ra ở đây thế này?” Nhìn thấy cơm canh đầy sàn “Trời ơi kêu người dọn dẹp đi, để lâu không sợ ma đói tới à?” Mẹ Du nhắc nhở.
Du Hạo bế Nhược Hy ra về trước ánh mắt ngưỡng mộ của những người phụ nữ khác.
Hết kịch hay mọi người cũng giải tán.
Mẹ Du tiến lại gần Vy Vy “Cô gái ta biết con mới là người con trai ta yêu nhất, vì thế vì con trai ta, vì ta mà ở lại đây được không?”
Vy Vy nhìn mẹ Du “Tại sao phải vì anh ta? Tôi với anh ta đâu có quan hệ gì?”
Mẹ Du vội kéo Du Lạc trước sự cự tuyệt của anh.
“Con xem đây chính là con trai của con với Du Hạo nhà dì, con không thể bỏ mặc…”
“Mẹ tôi chết rồi!” Du Hạo đột nhiên cất tiếng xen vào lời của bà nội mình.
Khả Nhi lúc này mới chạy vào lo lắng cho Vy Vy.
“Vy Vy cậu không sao chứ?”
Vy Vy lắc đầu đáp lại.
“Mẹ à, cậu ấy cần nghỉ ngơi mẹ và Du Lạc ra ngoài đi nhé.” Khả Nhi nhắc khéo.
Lúc này căn phòng mới trở về bình yên.
Đột nhiên một tiếng khóc vang lên nhỏ nhẹ.
“Vy Vy à cậu không sao chứ?” Khả Nhi lo lắng tiến tới.
Vy Vy cúi mặt xuống ôm lấy đầu gối, gục xuống khóc thút thít.
Khả Khi chỉ có thể ôm lấy Vy Vy đang khóc, an ủi cô.
Càng an ủi Vy Vy càng được đà khóc lớn hơn.
Sáng hôm sau mọi người đều đang sắm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-vuong-tim-vo/3439530/chuong-70.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.