Vy Vy bất giác run lên, hắn ta ấn mạnh tới mức chỗ hắn cầm chặt như tím lại, máu không thể lưu thông.
“Du Hạo… anh mau bỏ tôi ra…”
Thấy Vy Vy hét lên đau đớn anh mới buông thả đôi tay, cảm giác vừa ân hận vừa tự trách.
“Anh cứ như thế này thì ai trả ghét anh! Mau trả cho tôi một Du Hạo đáng yêu nhút nhát kia đi. Nếu không làm được thì làm ơn biết mất dùm tôi cái!!!”
Cô tức giận về trước, Du Hạo thì dường như hiểu ra điều gì đó ánh mắt bỗng sáng lên bất thường vẻ mặt cũng giãn ra không còn cau có nữa.
Đang trên đường về cô nghĩ ra một kế vẹn cả đôi đường, Vy Vy về nhà vội lấy giấy trắng ra rồi cắt tiết một con gà lấy máu của nó rồi viết rất nhiều.
Thứ cô viết chính là thư cáo trạng của người chết.
Cô muốn lấy danh nghĩa chị A Linh để nói ra toàn bộ sự thật cho mọi người, người sống như cô nếu nói ra thì có thể mọi người sẽ không tin coi cô bịa đặt nhưng nếu người chết nói thì sẽ khác.
Cô lấy máu gà viết như vậy vừa tạo cảm giác rùn rợn vừa không thể kiểm tra được nét chữ, một công đôi việc.
Cô viết đến tận gà cất tiếng gáy rồi lặng lẽ tự thân dán lên tường, rải rác xuống đường khiến khắp cả con đường trong làng đâu đâu cũng có thư cáo trạng.
Sáng sớm tỉnh giấc ai lấy đều kinh hãi với những lời được viết trong giấy, người không biết chữ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-vuong-tim-vo/3416429/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.