Vy Vy hụt hẫng lắm nhưng cô bé vẫn cố tỏ vẻ mình ổn, tươi cười nhìn Du Hạo.
“Được mình hiểu ý cậu rồi!”
Du Hạo vội bào chữa thêm câu trả lời của mình “Bây giờ chúng ta làm bạn thôi được không?”
Vy Vy vui vẻ gật đầu nhưng quả thật trong tim cô nó khá buồn, có lẽ vì tuổi vẫn còn nhỏ nên cô vẫn chưa thể hiểu được đau lòng của tình yêu nó là như thế nào.
Quay lại hiện thực, khi nghe Vy Vy nói về chuyện quá khứ lúc nhỏ Du Hạo cũng ngớ người, không ngờ lúc nhỏ anh lại có thể từ chối Vy Vy một cách vô tình như vậy.
Du Hạo cầm lấy tay cô ánh mắt thâm tình nhìn cô “Em thấy trong mắt anh có gì không?”
Vy Vy giả bộ kiêu căng “Thấy con ngươi!”
“Không! Trong mắt anh chỉ có mình em thôi”
Dường như những lời sến sẩm đó không thể làm cô rung động.
Thấy Vy Vy không phản ứng anh liền bào chữa cho lỗi lầm lúc nhỏ “Chắc chắn thằng Du Hạo đó bị câm đấy, muốn trả lời là anh thích em nhưng nó bị câm không nói được. Em thông cảm bỏ qua cho thằng nhóc đó lần này nhé, nếu lúc nhỏ không thể nói được thì để anh nói hộ nhé! Vy Vy, anh thật sự thật sự thích em.!!!”
“Đâu chỉ có chuyện này, vẫn còn nữa …”
Vy Vy kể những gì bản cô chứng kiến cho anh nghe.
Một hôm khác Vy Vy sang nhà Du Hạo chơi, lúc này nhà Du Hạo vẫn còn ở gần với nhà của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-vuong-tim-vo/3416428/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.