Người đàn ông đó bước vào, ánh sáng đèn cầy soi rõ vào gương mặt của ông ta.
Gương mặt ông ta nhăn nheo, trên mặt còn nhiều chỗ lở loét bị ruồi muỗi đậu dính chết chân ở đó vào mà không rửa đi. Toàn thân hắn tỏa ra một mùi thôi thối kinh tởm, khó chịu. Tóc tai thì bết thành cụm thỉnh thoảng còn thấy nhiều thấy bọ chét vẫn còn di chuyển trên đầu. Đặc biệt dường như ông ta không có mở mắt, theo ánh sáng hắt hiu thì thấy rằng ông ta bị khâu toàn bộ mắt bằng chỉ đỏ. Vừa thấy gương mặt đó làm Vy Vy hú hồn một phen.
Ông ta bước vào nhìn Vy Vy, cô khẽ lùi lại một bước. Ông ta một lượt nàng tân nương mới không quên đảo mắt nhìn Du Hạo bên cạnh mà mỉm cười.
“Ông cuối cùng cũng đến rồi, tôi đợi ông mãi.” Mẹ Du Hạo liền nhét lì xì đỏ vào tay người đàn ông đó, có vẻ bà ấy đã làm việc này rất nhiều lần rồi nên mới không cảm thấy sợ hãi, không chê ông ta.
Ông ta cầm bát tự của Vy Vy lên vẻ mặt nhăn lại, cau có. Hương mắt về phía hai mẹ con Du Hạo mà lắc đầu.
Mẹ Du Hạo tới lấy bát tự của Vy Vy vẻ mặt chuyển sang tức giận mà tới chất vấn cô “Cô cho bát tự giả đúng không? Ai cho cô lá gan vậy hả?”
Mẹ Du Hạo bỗng thay đổi 180 độ, khác hoàn toàn với vẻ nhu mì lúc trước, giọng nói thì chua ngoa đáng ghét.
Bà ta ném tờ giấy bát tự vào người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-vuong-tim-vo/3416251/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.