Đồ ăn đều được Phượng Dạ sắp xếp hết lên bàn, Mộ Diệp chỉ việc chờ đợi hắn rồi ăn.
Nhưng bỗng nhiên bữa nay đặc biệt lạ. Từ lúc xuất cung đến giờ, Phượng Dạ để ý đây là lần đầu tiên Mộ Diệp u sầu phiền não, cơm cũng chỉ chậm rãi ăn từng chút một, dường như không chú tâm.
“ Sao vậy? ” Phượng Dạ cuối cùng cũng không nhịn được cất tiếng hỏi. Mộ Diệp đang ngây ngẩn liền hoàn hồn, y vội lắc đầu, “ Không có sao, chỉ là suy nghĩ một chút chuyện thôi ” .
“ Là chuyện gì ? ” Phượng Dạ vừa gắp thức ăn vào bát Mộ Diệp, vừa hỏi y .
Mộ Diệp phát ngốc, y lăng lăng nhìn miếng thịt trong bát, mím mím môi. Này không thể nói, y làm sao có thể nói chính mình để ý mấy lời vừa nãy Phượng Dạ kể chứ?
“ Thật sự . . . không có gì cả ” .
Phượng Dạ chăm chú nhìn ánh mắt hiện lên vài tia ảm đạm của Mộ Diệp. Hắn liền đoán chắc là y nghĩ gì rồi, biểu cảm đau lòng này của y chỉ vì riêng Phượng Huyền mà có.
“ Huynh nghĩ đến Phượng Huyền đúng không? Yên tâm đi, ở chỗ hắn còn rất nhiều các thần tử tận trung vì hắn, kiểu gì chẳng có ngày hắn để ý đến hậu cung ”
Loading...
“ À . . . ” Mộ Diệp cười cười gật đầu.
Phượng Dạ nhắc y mới nhớ, không biết Phượng Huyền thế nào rồi. Mà thôi kệ đi, dù sao bên cạnh hắn cũng còn Tuyết Linh Chi mà. Y tự an ủi chính mình không sai, nhưng vẫn không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-vuong-tai-sinh-ai-dam-dong-den-hoang-hau/1516631/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.