Phượng Dạ vừa về, hắn còn hào hứng muốn vào bếp tự tay làm đồ ăn. Nhưng chú ý nhìn trên giường một cái, không thấy Mộ Diệp đâu cả. Hắn liền hoảng loạn, nhìn xung quanh đều vắng lặng.
“ Mộ Diệp! ” Phượng Dạ chạy xung quanh phòng, mở cửa phòng này một cái, mở cửa phòng kia một cái, sau đó cuối cùng là mở cửa phòng tắm.
Mộ Diệp đang thư thả ngồi trong thùng nước tắm, tầng tầng lớp lớp ẩn ẩn sương bao quanh cả phòng. Phượng Dạ ngây người. Mộ Diệp thoáng nhìn sang hắn, thấy cửa phòng tắm mở, y đỏ bừng mắt, vội vàng lớn tiếng.
“ Phượng Dạ! Mau ra ngoài! Nhanh! ” .
Phượng Dạ thất thần vội vàng xoay người, nhưng sau khi định thần lại, hắn liền nghĩ hiếm có cơ hội được nhìn gần thế này, hắn liền quay sang nhìn thêm một cái nữa. Mộ Diệp tức giận, trừng mắt lườm hắn, Phượng Dạ mới lúi húi đóng cửa.
Nhưng thế nào lại vấp phải bậc cửa, té nhào một cái.
Loading...
Mất mặt quá đi . . .
Phượng Dạ bởi vì đau đớn truyền một tiếng kêu đau, rơi vào tai Mộ Diệp.
Mộ Diệp còn tưởng hắn có chuyện gì, y vội vàng khoác qua loa bên người chiếc khăn tắm, sau đó chạy lại về phía Phượng Dạ, vừa đỡ hắn vừa hỏi hắn có làm sao không.
Mộ Diệp vốn muốn kéo Phượng Dạ dậy, lại sợ mình động tác quá lớn, động đến vết thương trên người Phượng Dạ, vậy nên chỉ đành ở yên bên cạnh hắn hỏi thôi.
Phượng Dạ vốn chỉ là cảm thấy trên lưng rất đau, lại bị Mộ Diệp khoảng cách gần hỏi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-vuong-tai-sinh-ai-dam-dong-den-hoang-hau/1516630/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.