Sở Lưu Ly thấy sắc mặt Sở Bác đột biến, cực kì chột dạ cúi đầu, chuyện này không phát triển theo hướng mình dự tính, làm thế nào nàng ta cũng không ngờ tới Lam Lăng nguyệt lại lỗ mãng đến vậy, không coi ai ra gì thì thôi, còn dám châm chọc mẫu thân của mình, hơn nữa trong mắt Lam Lôi Ngạo rõ ràng mang theo tức giận nhưng lại không dám hé răng nửa lời, xem ra Lam Lăng Nguyệt đáng sợ hơn nhiều so với trong tưởng tượng của mình.
“Ta tin Sở thừa tướng là một người hiểu chuyện, chuyện này từ đầu đến cuối ông cũng đã biết, mặc dù Lam Lăng Nguyệt ta không phải đích nữ thương gia được sủng ái, nhưng cũng không cho phép người khác chụp mũ lung tung nói xấu sau lưng, tại đây ngày hôm nay, mong Sở thừa tướng cho ta một câu trả lời.” Lam Lăng Nguyệt thấy Sở Bác trầm mặc, miệng nhếch lên một nụ cười lạnh, bị dội xuống một chậu nước lạnh mất mặt như thế, không tin Sở Bác còn có thể bình chân như vại.
“Ồ, vậy thì Lam tiểu thư muốn bản tướng giải thích gì cho ngươi? Nhục mạ thừa tướng phu nhân? Còn cố ý giăng bẫy thiên kim thừa tướng, ta nghĩ cái nào cũng có thể đánh ngươi ba mươi hèo.” Sở Bác lăn lộn trong giới quan trường quanh năm suốt tháng, xử lý đấu đá tranh chấp thành thạo, ông không để vào mắt mấy thủ đoạn bé tí này của Lam Lăng Nguyệt không có nghĩa ông sẽ để mặc người ta dắt mũi.
Trong lúc Lam Lăng Nguyệt và Sở Bác đang giao tranh nảy lửa,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-vuong-doc-sung-sat-phi/2463894/chuong-74.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.