“Tiểu thư, lão gia gia vừa nãy là ai vậy.” Từ ngõ chợ Trường An đi ra, Nguyệt Trúc hết sức nghi ngờ cái lão già kia vừa liếc mắt đã nhận ra thân phận tiểu thư nhà mình.
“Thần vô lại chứ ai.” Cái lão già đột nhiên xuất hiện kia theo lời nói như có như không hiện lên trong đầu nàng.
“Hi hi, nô tỳ cảm thấy ông ta thật thú vị.” Nhớ lại cách ông ta và tiểu thư đối đáp, Nguyệt Trúc không tự chủ được bật cười.
“Thật à? Không có cảm giác gì.” Lam Lăng Nguyệt bĩu môi, dừng lại trước cửa tiệm có tên là Bách Thảo đường, dẫn Nguyệt Trúc vào.
“Hai vị tới xem bệnh hay bốc thuốc?” Chỉ thấy một người làm thuê mặc trang phục dược đồng chạy tới.
“Bốc thuốc, cho ta một cân kiền sơn tra, ba cân hạt ý dĩ, cây kim ngân, liên kiều, bạc hà, kinh giới, đạm đậu thị mỗi thứ ba lạng.” Lam Lăng Nguyệt suy nghĩ trong đầu các vị thuốc đông y cần thiết và phân lượng nói ra một lượt.
“Có cần nghiền vụn không?” Dược đồng đang chuẩn bị thuốc đông y cần thiết, đồng thời ngẩng đầu hỏi ý kiến.
“Hạt ý dĩ và kiền sơn tra nghiền vụn, mấy vị thuốc còn lại không cần bọc riêng, phải rồi cho ta một hộp ngân châm kia nữa.” Lam Lăng Nguyệt thấp giọng nói.
“Tiểu. Công tử, tại sao đột nhiên người mua nhiều thuốc như vậy.” Nguyệt Trúc chuẩn bị gọi tiểu thư, nhưng sau khi ngẩng đầu nhìn y phục tiểu thư nhà mình, cho nên chỉnh thành công tử, tại lúc nàng vô cùng ngạc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-vuong-doc-sung-sat-phi/2463767/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.