(*)Âm soa dương thác: thường vì sai thời điểm, sai địa điểm mà hiểu lầm nọ nối tiếp hiểu lầm kia
Edit: Mon Miêu (ta đã quay lại rồi đây, đợt này sẽ đăng chương đều đặn, mong mấy nàng vẫn ủng hộ ^^)
Rất mềm, rất nóng lại hơi ướt, đây là đâu, rõ ràng nàng đã té xuống cầu thang nhưng sao lại không cảm thấy gì cả! Lam Lăng Nguyệt mở mắt, chớp mắt liên tục, sau đó nàng trợn mắt, sao nàng lại nằm trên người một mỹ thiếu niên, hơn nữa, môi của nàng đang chạm vào môi của hắn.
Lam Lăng Nguyệt chỉ cảm thấy đầu óc rối bời, cũng tỉnh rượu, sau khi đơ người một giây, nàng nhanh chóng bò dậy.
"Đáng chết." Sau khi vật nặng đã đè trên người Âu Dương Mặc Thần đứng dậy, hắn hung hăng chùi miệng rồi đứng lên, vừa nãy, hắn đã trở thành một cái đệm thịt nên lưng đã bị trầy da, con ngươi của hắn bắn ra hàn quang (khí lạnh),dường như muốn băm nát "nam nhân" mảnh mai ở trước mặt.
"Này, ngươi xem, mặt của ta rất đỏ, do ta đã uống quá nhiều, chứ không phải ta cố ý, vị tiểu ca ca này, đây cũng là nụ hôn đầu của ta, coi như là ta bồi thường cho ngươi."
Tai của Lam Lăng Nguyệt đỏ bừng, thiếu niên đang ở trước mặt nàng, cùng lắm là lớn hơn nàng ba tuổi, nhưng khuôn mặt tuấn mỹ của hắn lại hiện ra vẻ ác độc, dường như hắn hận đến mức muốn ăn tươi nuốt sống nàng.
Không còn cách nào khác, khuôn mặt nhỏ nhắn của Lam Lăng Nguyệt đỏ bừng,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-vuong-doc-sung-sat-phi/2463766/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.