Trúc Hân đi lên phòng chủ tịch, cô lịch sự gõ cửa phòng.
“Vào đi”.
Trúc Hân mở cửa đi vào, cô hơi hoảng trước cảnh dựng trước mắt. Chủ tịch đang nằm ngất xỉu trên đất. Còn Đại Vĩnh thì ngồi chễm chệ trên ghế làm việc của chủ tịch. Hắn nhìn thấy cô thì mỉm cười tươi rói vẫy tay ra hiệu cho cô đi đến gần mình.
"Anh tới đây làm gì?. Anh đã làm gì chủ tịch vậy hả?. "
Đại Vĩnh đứng dậy, đá vào người của chủ tịch một cái. Hắn nhìn cô. "Tôi chỉ cho anh ta ngủ một chút thôi, tôi ở nhà một mình buồn quá nên mới qua tìm em nè. "
Đại Vĩnh vẫy tay, cơ thể Trúc Hân tự dưng cử động cô đi tới trước mặt Đại Vĩnh, hắn vòng tay ôm lấy người cô.
Trúc Hân đẩy hắn ra, nhưng hắn càng xiết chặt lấy eo của Trúc Hân. " Em có muốn vận động với tôi chút không? ".
“Anh thôi đi, tôi đang làm việc đấy”.
Đại Vĩnh nhíu mày nhìn cô. “Mới ở với nhau có một lần mà đòi thôi là sao?.”
"Anh đủ rồi đó, sắp tới giờ họp rồi. "
Thấy Trúc Hân cứ viện cớ để rời đi, Đại Vĩnh vẫy tay chiếc laptop trên bàn bay tới nằm gọn trên tay hắn.
Hắn nhìn cô cười gian tà rồi nói. “Nếu không có cái này em sẽ không vào họp được đâu. Em mà không thuyết trình được có khi còn bị đuổi việc nữa đấy”.
Trúc Hân nhìn thấy laptop của mình trên tay Đại Vĩnh. Cô thắc mắc tại sao hắn lại biết cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-vuong-cuong-vo/3569730/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.