Đại Vĩnh cúi xuống gần nụ hoa nhỏ đang e thẹn kia, hắn hôn nhẹ lên đó làm Trúc Hân giật nảy mình.
“A… Đừng hôn chỗ đó”. Trúc Hân gương mặt đỏ bừng, dùng hai tay cố che giấu nơi cấm địa đang không ngừng run rẩy kia.
Đại Vĩnh gạt tay cô ra, hắn hít hà một hơi rồi mỉm cười hài lòng nói. " Đừng ngại anh sẽ làm nhẹ nhàng mà ".
Hắn nói xong liền hôn lấy hôn để, còn cho một ngón tay vào trêu chọc. Trúc Hân bị kích thích bất ngờ liền không kiềm chế được mà ngâm nga bài ca ám muội.
"Ưm… A… Chậm… Chậm thôi… "
Đại Vĩnh nghe thấy những âm thanh ám muội kia của Trúc Hân liền không kiềm chế được sự phấn khích trong lòng. Hắn di chuyển ngón tay càng lúc càng nhanh. Đầu óc của cô bây giờ trống rỗng chỉ còn lại cảm giác lâng lâng mà hắn đem tới
Cảm thấy cơ thể của Trúc Hân run nhẹ, Đại Vĩnh biết cô sắp đạt đến giới hạn. Hắn cho thêm một ngón tay nữa vào trong, hai ngón tay thon dài của hắn không ngừng khuấy đảo bên trong. Trúc Hân cắn răng chịu đựng nhưng vẫn thể nào kiềm hãm sự kích thích bên dưới.
"A… ". Trúc Hân hét lên một tiếng, cả người mềm nhũn, run rẩy nằm trên giường. Hơi thở càng lúc càng khó khăn, gương mặt đã ửng đỏ như quả cà chua chín mọng.
Nhìn thấy cô bị mình làm cho mất hết lý trí, hắn mỉm cười hài lòng. Cô bây giờ chẳng còn là Trúc Hân kiêu ngạo ngày thường nữa mà là một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-vuong-cuong-vo/3569724/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.