Đại Vĩnh nghe họ nói có thể trở về ma giới hắn quay lại nhìn Trúc Hân, hai người kia hiểu ý cũng lui ra ngoài đợi.
" Anh phải đi rồi sao? " Trúc Hân lí nhí hỏi hắn
"Tôi đi rồi sẽ quay lại".
Đại Vĩnh mở tủ quần áo lấy cho cô một bộ đồ dài,
Sau khi cô mặc quần áo vào Đại Vĩnh ôm cô một cái.
" Trong thời gian tôi không có ở đây em phải tự bảo vệ mình có biết chưa. Đừng làm việc quá sức nữa cơ thể em sẽ không chịu nổi đâu"
" Tôi biết rồi, anh cũng phải bảo trọng "
" Ừm, đừng nhớ tôi mà khóc đấy".
Trúc Hân đẩy hắn ra rồi nói.
" Tôi không có nhớ anh đâu đừng có mơ, không có anh tôi sẽ không phải lo sợ bị hút máu nữa ".
Trúc Hân bịt miệng lại không biết có lỡ lời không nhỡ hắn tức lên rồi giết cô thì sao. Cô nhìn hắn cố gắng xem hắn có nổi giận hay không
Nhìn thấy hắn không nói gì cô thầm nghĩ " Anh ta nổi giận rồi sao? ".
" Em nói vậy thì tôi yên tâm rồi ". Hắn cười nhẹ
Trúc Hân nhìn hắn không biết nên vui hay buồn, cô chỉ gật đầu một cái. Đại Vĩnh ôm cô vào lòng.
" Em chuẩn bị đi ngày sinh nhật sắp tới sẽ là ngày kết hôn của chúng ta."
Nói dứt câu hắn hôn lên trán của Trúc Hân một cái.
Sau khi dặn dò cô xong hắn cho hai người kia vào phòng. Ung Khiêm bắt đầu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-vuong-cuong-vo/3569709/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.