Sáng sớm Trúc Hân vừa đến trước cửa công ty đã gặp thằng Huy đứng đó, vừa gặp cô nó đã chạy tới lo lắng hỏi.
"Mày có sao không, bóng ma đó có làm gì mày không? ".
Trúc Hân thấy nó lo lắng như vậy cũng không dám nói ra những chuyện mình đã gặp, cô nhìn nó rồi nói.
"Tao không sao mày đừng lo, hắn ta sẽ không tìm tao nữa đâu ".
Thằng Huy nhìn cô bằng ánh mắt ngạc nhiên, đến cả thầy pháp còn chẳng làm gì được thì cô làm cách nào để đuổi kẻ đó đi chứ.
"Mày làm cách nào để đuổi vong vậy hả? "
Huy vừa đi vừa hỏi. Trúc Hân chỉ trả lời qua loa cho qua chuyện.
" Tao cũng không biết hắn ta muốn đi thì đi thôi"
Thằng Huy đứng đó suy nghĩ về câu nói của Trúc Hân, cô đã đi vào phòng làm việc.
"Này mày kể chi tiết cho tao nghe đi" Thằng Huy nói vọng theo nhưng Trúc Hân đã đi mất.
...
Sau khi mọi người về hết Trúc Hân vẫn phải ở lại tăng ca bản báo cáo của cô lại sai nữa rồi.
Trong phòng làm việc không còn một bóng người, chỉ có màn hình máy tính của Trúc Hân còn sáng. Làm việc cả ngày khiến cô mệt mỏi.Cô vừa tìm chỗ sai vừa thở dài
"Ước gì mình là tỷ phú nhỉ, như vậy chẳng cần phải đi làm cũng có tiền, haizz mình chán nản công việc này quá".
" Anh ta bị thương nặng như vậy, còn không thể trở về ma giới gì đó liệu anh ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-vuong-cuong-vo/3569703/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.