Đại Vĩnh đánh nhau với lũ quỷ kia nhưng vẫn không quên bảo vệ Trúc Hân. Cô ở trong vòng tay của hắn thầm cầu trời khấn phật.
Đám quỷ kia không phải là đối thủ của Đại Vĩnh, cứ nghĩ phần thắng sẽ thuộc về mình nhưng hắn không ngờ Đại Thông lại đánh lén từ phía sau.
Cây kiếm dài trong tay gã quỷ kia xuyên qua ngực trái của Đại Vĩnh. Máu của hắn chảy ra, nếu nhìn kĩ thì máu của hắn không phải màu đỏ mà là màu đen.
Trúc Hân hoảng sợ Đại Vĩnh bị đánh lén bất ngờ hắn không kịp trở tay hắn vẫn ôm chặt cô trong tay, rồi lấy tay chạm vào vết thương.
"Đại Vĩnh à, ngày tàn của mày tới rồi. Cây kiếm này không phải là loại thường đâu. Nó được làm từ loại đá có thể giết được quỷ ha ha ha!. Đợi sau khi mày chết tao sẽ thống lĩnh toàn bộ ma giới, kể cả con người nhỏ bé mà ngươi đang cố gắng bảo vệ kia cũng sẽ là của ta."
Gã cười đắc ý nhìn thấy kẻ thù của mình đang đau đớn gã thấy vừa lòng lắm.
Đại Thông nhìn thấy Trúc Hân liền giơ tay về phía cô, sau đó cô cảm thấy cơ thể mình tự dộng di chuyển.
"A.. Buông tôi ra.. ". Cổ của Trúc Hân bị Đại Thông xiết chặt, gã ngắm nhìn gương mặt của cô thật kĩ.
" Thật xấu xí, không ngờ Đại Vĩnh có thể kết hôn cùng ngươi đấy ".
Nhìn thấy cô gặp nguy hiểm, mặc kệ vết thương trên người hắn vẫn lao tới dùng sức mạnh của mình đánh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-vuong-cuong-vo/3569700/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.