Sở Ương vẫn nhớ lần đầu tiên nhìn thấy thi thể của ba mẹ mình là tại lễ tưởng niệm sau khi họ qua đời trong một vụ tai nạn giao thông.
Nhà tang lễ đã giúp họ phục hồi như cũ, xương đầu bị vỡ vụn được độn bằng hộp sọ nhân tạo, xương mặt nát bấy cũng được trùng tu, những vết thương được khâu lại tỉ mỉ và trang điểm đàng hoàng, thi thể sạch sẽ gọn gàng mặc bộ quần áo khi họ còn sống, hoa tươi trải quanh.
Sở Ương nhìn trong chốc lát thì biết đây không còn là ba mẹ mình.
Đây là hai con quái vật được ghép bằng thịt nát và nhựa plastic.
Cậu sợ tới mức mặt trắng bệch, toàn thân run rẩy, lý trí muốn xoay người chạy ra ngoài, nhưng chân cứ như bị đóng đinh dưới mặt đất, một bước cũng không động được.
Cậu nhớ buổi tối trước hôm xảy ra tai nạn cả nhà ba người quây quần cùng nhau ăn cơm, ba cậu đã nói rằng đợi cậu thi cấp ba xong sẽ dẫn gia đình đi Châu Âu du lịch, mẹ cậu thì vừa rửa chén vừa cằn nhằn cậu suốt ngày chỉ biết ở trong phòng luyện đàn không chịu bước ra ngoài hóng gió, và bàn bạc cùng ba cậu tối ngày mai nấu lẩu ăn. Vậy mà chớp mắt cái thôi họ đã song song nằm trong quan tài, mặt mày tô vẽ như hình nộm, nhìn bề ngoài mà khiến người ta rùng mình.
Từ nay về sau, cậu không thể gặp mặt ba mẹ, cũng không thể nghe thấy giọng nói của ba mẹ nữa. Dù là ngày mai, ngày mốt, ngày kia, hay thậm chí là vài
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-vuc-phat-song-truc-tiep/996680/chuong-86.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.