“Tiểu thư, mệt thì ngủ đi.” Hạ Mộc cười nói.
“Em chờ anh.” Tử Tang trả lời.
Hạ Mộc rất vui, vội vàng trèo lên giường, tự nhiên kéo nàng vào lòng.
Tử Tang cọ cọ trong lòng Hạ Mộc, đột nhiên nhớ tới chuyện hôm nay trong bếp, nàng tỉnh táo hẳn. Sau đó trên khuôn mặt nàng xuất hiện nụ cười xấu xa, vì thế lại cọ cọ trong lòng Hạ Mộc, bàn tay đặt trên ngực hắn sờ tới sờ lui, chạm phải hạt đậu nhỏ nổi lên.
Cơ thể Hạ Mộc run bắn, người bốc hỏa. Hắn lập tức bắt lấy tay Tử Tang, không cho nàng lộn xộn, thanh âm khàn khàn nói: “Tiểu thư, chúng ta ngủ thôi.”
Tử Tang mỉm cười, không giãy tay ra, sau đó khuôn mặt lại cọ cọ một chỗ khác trước ngực Hạ Mộc, làm như vô tình ma xát với hạt đậu đỏ.
Thân thể Hạ Mộc mẫn cảm run rẩy, lửa trong người càng lúc càng nóng. Hắn thầm kêu khổ, đêm nay sao tiểu thư thích nhích tới nhích lui thế. Hạ Mộc đơn thuần thật đáng thương! Đâu biết rằng tiểu thư cố tình trêu chọc hắn!
Tử Tang rút tay mình khỏi tay Hạ Mộc, giật nhẹ chăn, sau đó bắt đầu mon men lùi xuống phía dưới ổ chăn, vừa khéo bàn tay ấy chạm vào túp lều nhỏ bên dưới.
Hạ Mộc khẽ rên rỉ, rốt cuộc không chịu nổi, mạnh mẽ xoay người đè lên trên Tử Tang, dán sát vào nàng, chôn đầu vào hõm cổ, hy vọng giảm bớt lửa nóng trong người.
Nhưng Tử Tang đâu dễ dàng buông tha hắn, tiếp tục làm động tác câu dẫn, Hạ Mộc đang đè lên nơi mềm mại của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-ve-dien-vien/1313845/quyen-2-chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.