Edit: Mộc LanBeta: LenivyKhi Tức Mặc Tử Tang cùng Hạ Mộc đặt chân đến huyện gần đó, lập tức gây nên chất động. Đống sói kia không phải ai cũng giết chết được. Rất nhiều người nhìn đống sói đó với ánh mắt loé lên vẻ tham lam.
Không biết là Hạ Mộc gặp may, hay là sói bán được giá, vừa bước vào cửa thành đã có rất nhiều người đến hỏi mua. Hắn nói sáu lượng bạc một con, không mặc cả, nhưng phải mua toàn bộ, không được trả lại hàng. Tuy rằng một số con sói có màu lông bình thường, nhưng một bộ da sói là mặt hàng hiếm. Hơn nữa, bộ da đó lại hoàn chỉnh, chất lượng tốt, mua về bán tuyệt đối có lời.
Đáng tiếc không một ai trong số đó muốn mua. Còn hắn giống như không quan tâm lắm đến việc bán được hay không, dẫn Tức Mặc Tử Tang đi tiếp, thường thường ngắm nghía các cửa hàng mặt tiền. Đột nhiên, hắn dừng lại trước một cửa hàng lông thú, quay đầu nói với Tử Tang: “Tiểu thư, người đợi chút, tôi chạy vào hỏi chủ tiệm có mua không?”
Hắn vừa dứt lời. Trong tiệm, có một người đàn ông trung niên đi ra, nhìn một đống sói bên cạnh Hạ Mộc, kinh ngạc kêu lên, “Trời… Nhiều sói như vậy… Đây là?” Ông liếc nhìn Hạ Mộc dò hòi.
“Tôi tìm chưởng quầy, muốn hỏi xem tiệm có thu mua sói không?” Hạ Mộc cười nói.
“Mua, tất nhiên là mua. Tôi chính là chưởng quầy, mời hai vị vào trong.” Người đàn ông kia vội trả lời.
“Không cần, chúng tôi đang vội. Ông chủ xem qua, nếu thấy được, tôi sẽ mang vào.”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-ve-dien-vien/1313764/quyen-1-chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.