🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

"Đã nghe nói Đường đại nhân nho nhã thích yên tĩnh, không ngờ tới còn có nhã hứng ngắm hoa lúc sáng sớm, làm cho nô tài đi tìm ngài một hồi đấy!"

Đường Từ nghe tiếng nói cũng quay lại nhìn, thấy một người mặc quan phục nội thị đang đứng sau, bên hông đeo kim bài Hoàng đế ban.

Nàng chắp tay thi lễ, hơi cúi: "Thời tiết giao mùa từ hè sang thu, ngồi lâu Đường mỗ cũng cảm thấy khó chịu, mới ra ngoài thư giãn đầu óc một lát. Làm phiền đến trung quan rồi."

Nội thị đưa ống tay áo lên che ngang mặt, cười khẽ: "Đường đại nhân khách khí quá, Hàn Lâm Viện các ngài có khi nào không bận trăm công ngàn việc đâu. Phục vụ mệnh quan triều đình là bổn phận của nô tài, sao có thể kể công." Hắn thấm mồ hôi trên trán, chỉnh lại dây mũ, lúc này mới nói tiếp, "Nô tài chẳng qua là một thái giám Ngự tiền tới truyền khẩu dụ của Bệ hạ mà thôi, hai chữ trung quan này nô tài không đảm đương nổi. Nếu tiện danh không hợp tai, ngài cứ gọi Trương Cát là được rồi."

Từ đời Thái Tổ hoàng đế, để tránh lặp lại sai lầm của tiền triều, hoạn quan trong cung bị cấm đọc sách, học chữ. Đến đời Tuyên Tông, triều chính bị ngoại thích thao túng, Hoàng đế hữu danh vô thực, quan lại chỉ lo tư lợi cá nhân, mệnh nước đứng bên bờ nguy cấp. Khi ấy Lăng Châu vương đang trấn thủ biên cảnh, liên thủ với các võ tướng trong triều, lại nội ứng ngoại hợp với các nội thị thân cận bên Tuyên Tông mà nắm

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-tu-dao/999369/chuong-18.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.