Cổ họng nóng rát như thể bị lửa thiêu đốt, sự bức bối như con rắn quấn quanh khắp tứ chi, khiến tay chân không còn chút sức lực. Bên tai vang vẳng tiếng ong ong, mà đầu đau nhức như thể vừa bị ai đánh ngất. Lục Hòa đột nhiên cảm nhận được như có bàn tay đang lần vào vạt áo mình, còn miếng ngọc bội bên hông hình như cũng chuẩn bị bị tháo xuống.
Mê man một hồi, Lục Hòa không phát ra được tiếng nào. Có cảm giác như ngoại bào đã bị cởi ra rồi, cảm giác này khiến những hồi ức đầy nhục nhã trong quá khứ lại trào về trong đầu nàng.
"Ngươi... Dừng tay..." Lục Hòa mở mắt, dồn sức trở người đẩy hai người đang ở ngay trước mặt nàng ra, "Mau... cút cho ta!"
Hai nội thị kia đưa mắt nhìn nhau, tên mạnh dạn hơn cúi xuống thấp giọng thì thầm bên tai Lục Hòa, tay vừa tiếp tục cởi đai lưng của nàng: "Đại nhân, ngài bị say nắng, đổ một thân mồ hôi, nếu như hiện tại không cởi y phục ra ngay, chỉ sợ lát nữa sẽ thành phong hàn đấy!"
"Say nắng..." Lục Hòa lắc lắc đầu ngồi dậy, mí mắt nặng nề kéo lên quét mắt một lượt quanh gian phòng, lúc này mới từ từ nhớ ra mình đang ở đâu, đang xảy ra chuyện gì. Truyện Khoa Huyễn
Áo bào và trường sam bị cởi ra, chỉ còn lại trung y trên người. Hai tên nội thị ôm lấy đống quan phục, cúi đầu ngay ngắn hành lễ với Lục Hòa còn đang thất thần ngồi đó, rồi nhanh chân quay gót chạy ra.
Nội thị vừa đi đến cửa đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-tu-dao/233994/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.