Edit: Mạn Già La
Tạ Triều bị đối phương cho ăn mệt vài lần, dù trong lòng bất mãn lắm, nhưng cũng không dám thể hiện ra, thuận miệng có lệ một câu, đột nhiên hỏi hắn: “Anh ra ngoài mua đồ ăn?”
Đối phương không chút để ý: “Chứ em cho rằng chúng nó từ đâu ra.”
Tạ Triều: “Ò.”
Anh còn tưởng rằng nam nhân này giống mấy con quỷ trong phim, ban ngày không thể ra ngoài cũng không thể gặp ánh sáng chứ.
Ăn uống no nê, đối phương cũng không để anh làm gì, rất tự nhiên thu dọn chén đũa đi vào bếp rửa sạch.
Cuối cùng Tạ Triều như một tên ăn không ngồi rồi, ngồi trên sô pha không muốn nhúc nhích.
Thấy Hoắc Dung Thâm đi ra, anh có chút băn khoăn, tuy hắn là lệ quỷ, nhưng mà từ đầu đến cuối, ngoại trừ thích cưỡng bách anh ra, thì cũng không thật sự làm tổn thương anh.
Anh nghiêm mặt nói: “Chúng ta nói chuyện đi.”
Hoắc Dung Thâm cười cười: “Tôi cho rằng đêm qua chúng ta nói đủ lâu rồi chứ, còn chưa đủ à?”
Tạ Triều: “Ai muốn nói chuyện đó với anh!”
Thấy trên mặt nam nhân treo nụ cười thành công, anh câm nín vài giây, lại bị tên quỷ này dắt mũi đi lạc đề rồi.
Anh nói: “Tôi biết anh chết oan, ý của tôi là, anh còn tâm nguyện nào chưa hoàn thành không?”
Hoắc Dung Thâm hỏi lại: “Sau đó thì sao? Triều Triều muốn làm gì?”
Mặt hắn mang ý cười, ánh mắt lại mang theo vài phần sâu thẳm Tạ Triều nhìn không thấu.
Tạ Triều nghe xưng hô thân mật từ hắn, trong lòng có chút khó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-trien/653618/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.