Edit: Mạn Già La
Khi Tạ Triều cầm tiền giấy mua trong tiệm áo liệm về nhà, mẹ anh đã rất sốt ruột.
“Nhanh lên, nhà dì Lý hàng xóm đã đi từ đời kiếp nào rồi đó.”
Mẹ Tạ gấp gáp dọn hết đồ đạc vào cốp xe, quay đầu thấy dáng vẻ Tạ Triều vẫn thảnh thơi, sắc mặt đen xì.
Khí trời oi bức nóng nực, gió thổi lá cây xào xạc, mây mù trên cao che khuất mặt trời chói chang giữa trưa.
Hôm nay là giữa tháng bảy tết Trung Nguyên(*),theo truyền thống, con cháu ở các nơi phải về quê tế tổ.
* Ở bên VN mình thì gọi là Lễ Vu Lan báo hiếu á.
Tạ Triều cũng vậy, công ty vừa mới cho nghỉ xong là đã bị mẹ Tạ hối về quê.
Hôm qua anh đã chuẩn bị tốt những thứ cần dùng cho tế tổ rồi, ngờ đâu đến buổi chiều hôm nay mẹ anh nói số tiền giấy anh mua về lớn quá, sợ lúc ông bà cần dùng thì không có tiền lẻ, bấy giờ mới kêu anh đến tiệm áo liệm trong trấn mua ít tiền giấy về.
Trên đường lái xe lên núi, dọc theo đường đi mẹ Tạ giảng cho Tạ Triều những bước tế tổ, ba anh lo trời sẽ mưa, lại hối Tạ Triều lái xe nhanh hơn.
Đã ba năm Tạ Triều không về quê tế tổ rồi, trước đó vì lý do công tác chưa ổn định, năm nay mới vừa thăng chức tăng lương xong, đã bị mẹ xách cổ đuổi về quê.
Thế hệ ông nội bà nội anh sinh ra và lớn lên ở vùng quê, ba anh thì là con một, lúc hai cụ gần đất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-trien/653613/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.