Ông bà quý nhanh chóng cầm lấy đồ chuẩn bị tới bệnh viện, nhưng rồi ông quý đứng lại quay đầu nhìn Mai Ánh với ánh mắt dịu dàng.
“Mai Ánh con có vào cùng không?”
Ông nhẹ nhàng hỏi cô.
“Mọi người cứ vào trước đi, lúc nữa con sẽ vào sau.”
Cô mỉm cười, rồi nhìn ông.
Có lẽ là do cô chưa sẵn sàng, để gặp lại anh ta.
Ông Quý thấy cô nói vậy cũng chỉ biết gật đầu, rồi cùng bà Quý rời đi.
Thấy hai người đã rời đi, nụ cười trên môi cô cũng dần dần biến mất, cô quay người nhìn vào căn phòng của mình, rồi trở nên trầm tư một lúc.
Cô đi đến ngả người lên sofa, ánh mắt nhẹ nhõm nhìn lên trần, bây giờ anh ta cũng đã tỉnh, vậy cô cũng chẳng liên quan gì nữa, vậy thì đến đó làm gì?
Tại bệnh viện, hai ông bà Quý cũng đã đến nơi, hai người hiện tại đang rất mong chờ được gặp con trai của mình.
“Thiên An, sao con lại đừng ngoài này?”
Vừa đi đến phòng bệnh thì hai người đã thấy Thiên An đang đứng ở ngoài phòng bệnh, thì lo lắng hỏi cô bé.
“Anh... anh hai... mất trí nhớ rồi.”
Cô bé ngập ngừng nói với hai ông bà.
“Sao... sao lại mất trí nhớ.”
Bà Quý nghe Mạc Nam mất trí nhớ thì liền đứng không vững.
Ba người cùng nhau bước vào phòng bệnh liền thấy Mạc Nam đang cố gắng ngồi dậy.
“Này, con làm cái trò gì vậy.”
Ông Quý liền đi tới.
“Hai người là ai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-tong-xin-dung-gap-lai/2614966/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.