1 tiếng sau, Mai Ánh mặc một chiếc váy tôn dáng màu đen, chiếc váy được thiết kế khá đặc biệt khi ở phần trước ngực được thêu tay một bông hoa oải hương, nhìn qua cũng có thể thấy được người thêu đã phải rất tỉ mỉ và cẩn thận để có thể làm ra một tác phẩm hoàn hảo như vậy.
Cô nhẹ nhàng bước ra khỏi phòng.
“Mai Ánh, cậu đi đâu vậy?”
Trên tay Sam cầm một túi đồ ăn lớn, nhìn có vẻ chẳng heo thì chút nào.
“Cậu về lúc nào vậy?”
Mai Ánh thấy Sam thì liền nở một nụ cười hạnh phúc nhanh chóng muốn ôm lấy Sam.
“Cậu còn hỏi sao? Lúc sáng mình đã gọi cậu bao nhiêu cuộc điện thoại rồi mà cậu không trả lời.”
Sam thấy Mai Ánh định ôm lấy mình thì nhanh chóng tránh đi.
“Cậu có gọi cho mình sao?”
Mai Ánh ngơ ngác, cố gắng lục lại trong kí ức.
“À.”
Sau một lúc nghĩ ngợi thì cô mới ngỡ ra, thật ra lúc đó cô mới mơ màng tỉnh dậy, liền mở điện thoại ra mà hình như lúc đó cô đã lỡ xoá cuộc gọi nhỡ của Sam, vậy nên không thấy thì cũng rất bình thường.
*bốp.
“A”
Thấy Mai Ánh cứ đứng đờ người một chỗ, khiến Sam không nhịn được mà đánh cô một cái, còn Mai Ánh bị đánh một cái thì liền tỉnh táo lại.
“Xin lỗi cậu.”
Đôi mắt cô thể hiện rõ sự tội lỗi nhìn Sam.
“Được rồi, không trách cậu nữa, mà cậu định đi đâu vậy?”
“Mình đang tính sẽ đi tìm một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-tong-xin-dung-gap-lai/2614959/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.