Firebolt trong tay Harry giống như cảm nhận thấy lửa giận của chủ nhân, vọt ra khỏi tay Harry, lơ lửng ở bên cạnh nơi độ cao cực kì thích hợp để cậu xoay người lên chổi, và Harry chính xác đã làm như vậy, tầm thủ quý giá của Gryffindor quả thật là có chút thực lực —— ít nhất động tác lên chổi của cậu ta cũng coi như là có khí phách.
Giữa trưa mới đổ một trận tuyết, chân nhẹ nhàng bước qua một mảnh trắng tinh còn chưa kịp có dấu chân tuyết in lên, Harry nghiêm túc nhìn về phía Draco: "Giữ lời nói, Malfoy."
"Đương nhiên." Draco khoanh tay, lộ ra biểu tình lười biếng, "Tuy rằng đề nghị cho ngươi đi tự sát khiến lòng ta dao động không thôi."
"Được rồi đó, một vừa hai phải thôi, Draco." Trước khi gương mặt Harry bắt đầu run lên vì phẫn nộ, Scorpio đau đầu nói.
Draco liếc mắt nhìn cậu, hừ lạnh một tiếng, tùy tay đem cây chổi cầm trong tay ném ra ngoài —— nó rậm rạp hơn rất nhiều so với một lần Scorpio nhìn thấy trước đó... Thiên na, rậm rạp, thật không nghĩ cái tính từ kỳ quái như thế lại được dùng để hình dung một cái chổi, Scorpio đau trứng nghĩ. Bạch kim quý tộc lựa chọn một tư thế vô cùng xinh đẹp không kém phần đẹp mắt, xoay người ngồi lên chổi, vù một phát, không hề quay đầu lao về phía bầu trời âm u.
Scorpio nhìn theo sau bóng dáng không nói tiếng nào của Harry, dạo quanh thùng dụng cụ Quidditch đặt ở trên mặt đất một vòng, cuối cùng rút ra đũa phép của mình, điểm nhẹ lên ổ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-toc/960570/chuong-91.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.