Chương trước
Chương sau
"Tớ không mọc được cánh đâu nhé." Harry cảnh giác nói.
"Đương nhiên cậu không thể, " Hermione không kiên nhẫn mà trở mình xem thường, nhưng vẻ hưng phấn trên mặt vẫn chưa hoàn toàn biến mất, "Ngẫm lại, sở trường của cậu."
Được rồi, sở trường của mình? Kia đương nhiên là... Harry nghĩ nghĩ, rồi như bừng tỉnh, cặp mắt màu xanh biếc thoáng hiện lên tia hưng phấn, nhưng lập tức rất nhanh đã ảm đạm xuống: "Không, tớ không thể, Hermione, họ không cho phép mang chổi vào nơi thi đấu đâu —— chúng tớ chỉ được phép mang theo đũa phép của mình thôi." Harry chán nản nói, "Xin lỗi, tớ còn tưởng tớ đã nhắc qua chuyện này với cậu —— chuyện này không thể đâu, chúng ta nên tìm biện pháp khác đi."
"Vậy thì cho đũa phép của cậu biến thành cái chổi cũng được." Hermione như đinh đóng cột nói, "bụp" một tiếng đã đem cuốn 《Nền tảng ma chú》 bản cũ mở ra đặt trước mặt Harry, cũng nhẩm đọc nó thật nhanh, miệng lầm bầm nói "Tớ nhớ rõ quyển sách này có chỉ qua" linh tinh, sau đó động tác trên tay cô bé khựng lại, hưng phấn lật đến một trang, "Có rồi —— chính là cái này!"
"Bùa bay tới." Harry cúi đầu nhìn, không kiềm chế được mà khàn giọng nói, "Có chút quen mắt đấy, đúng không?"
"Đúng rồi, Scorpio vừa mới dùng qua mà." Cô nàng Gryffindor nhanh chóng nói.
Harry đau đầu nhu nhu vết sẹo trên thái dương, khi phát cáu cậu luôn thích làm như vậy: "Dừng, đừng nói với tớ là tớ phải để cậu ta tiếp tục "giúp" tớ nữa nhé... tớ chịu không nổi kích thích đó đâu."
"Nên là em ấy mà." Hermione càng đẩy sâu cuốn sách xuống dưới mũi Harry, "Merlin ở trên, Harry, không còn bao lâu nữa —— đừng có kén chọn thế, cậu phải nhanh chóng học được cái này!"
"Sax, được, tớ không kén chọn —— bùa bay tới —— cậu xác định nó có hiệu quả sao? Ý tớ là, bay lên đúng là ý tưởng không tồi, đủ mới lạ, đủ to gan...đủ để nhật báo tiên tri bố trí tốt chỗ cho tớ —— được rồi đừng nóng đừng nóng tớ chỉ nói đùa chút thôi... Nhưng mà Hermione à, cậu biết mà, địa điểm của trận đấu đã được kiến thiết —— hơn nữa ngày hôm qua tớ nhớ rõ tớ cùng chú Sirius còn có cậu đều nhìn thấy, chỗ kia cách tháp chỉ sợ là... phi thường xa." Harry do dự hỏi, không yên lòng dùng móng tay di di trên trang sách cũ đã ố vàng.
Hermione đương nhiên mà nhíu mày —— ờ thì cũng dễ nhận thấy, cái đó được chau chuốt rất tỉ mỉ, tỷ như dùng thần chú mỹ dung gì gì đó: "Chúng ta cần một thần chú bay tới cao cấp."
"Thật tốt, nghe cũng chưa từng nghe qua."
"Harry!"
"Ok, là tớ sai, cậu nói."
"Accio (bùa bay tới) là tổ hợp của từ "triệu tập" trong tiếng Latin, đúng như cậu hiểu đó, chú ngữ chúng ta dùng hiện tại đại đa số đều lấy nguyên văn từ tiếng Latin." thấy Harry gật đầu, Hermione hít sâu, kéo ghế ra một lần nữa ngồi xuống kế bên cậu, "Cậu có chú ý, rằng rất nhiều chú ngữ chỉ cần thay đổi một từ nguyên gốc, là có thể sinh ra biến hóa mới —— sau đó biến thành một chú ngữ khác hoàn toàn bất đồng hoặc ngược lại, là chú ngữ hoàn toàn tương phản."
"A, tớ nghĩ tớ hiệu được." Harry nhướng mày, trên thực tế, cậu cho rằng khả năng tiếp thu của bản thân không đến nỗi quá kém, "Tỷ như Reducto (nổ tung) cùng Reducio (teo nhỏ lại) phải không?"
"... Chúng chỉ là một bộ thần chú biến đổi sơ cấp thôi, 'Thu nhỏ lại' chính là reduce trong tiếng Anh." Hermione dừng một chút, mặt không đổi sắc nói.
Harry giật giật khóe miệng, cảm giác nhiệt độ trên mặt lặng lẽ tăng cao: "Được, cậu thắng. Tiếp tục đi."
"Levicorpus (đổi chiều chuông vàng) cùng Liberacorpus (chuông vàng rơi xuống đất)."
Harry nghĩ một lúc, tiếp đó kinh ngạc trợn to mắt: "A, đúng thật nhỉ —— Hermione —— cậu thật sự —— "
"... Tớ tin tưởng rất nhiều người cũng chú ý tới, đừng ở chỗ này ca ngợi tớ, Harry, nó thật mất giá." Hermione căm tức lắc đầu, "Nghe này, chúng ta cần sáng tạo ra một chú ngữ mới —— thu hồi ánh mắt của cậu, không cần phải quá giỏi đâu, đó chỉ là một chút cải biến nhỏ! ——" Hermione nghiêm khắc nói, cô bé lật nhanh quyển sách trên tay, "Đây, trên này có nói, ví dụ như 'bùa chú sinh trưởng' có thể cải biến thành 'bùa chú sinh trưởng nhanh', chỉ cần thêm "Celeriter" vào phía trước bùa chú cơ sở bản gốc, trong tiếng Latin có nghĩa là 'nhanh chóng', hiện tại thứ chúng ta cần chính là tăng mạnh bùa bay tới, như vậy, 'Hiệu lực tăng mạnh' trong tiếng Latin phải là —— "
"Confirma."
Giọng nói lười biếng từ phía sau hai người truyền đến.
Hai Gryffindor cả kinh, cảnh giác xoay người. Hermione cẩn trọng nhìn chằm chằm bạch kim quý tộc đang biếng nhác ngồi trên chiếc ghế cách đó không xa, cuối cùng chậm rãi gật đầu, cũng đối với Harry nói: "Cậu ta nói không sai, chính là 'Confirma'."
Draco nhìn qua có chút đắc ý.
Bất quá che dấu thiệt giỏi —— trước mặt Gryffindor, anh ấy luôn biểu hiện một cách... rất chi là kín đáo. Scorpio đúng trọng tâm nghĩ, lúc này, làm người ta kinh ngạc, vương tử Slytherin bỗng từ chỗ ngồi của mình đứng lên, nghênh ngang bước đến vị trí cách Harry cách một cái bàn ngồi xuống, ngạo mạn nâng cằm: "Tôi nghe được cái gì vậy nhỉ, Potter cục cưng, các ngươi muốn sáng tạo một bùa bay tới tăng mạnh sao?"
"Đúng, mà việc đó thì mắc mớ gì tới cậu?" Harry trào phúng hỏi lại.
Sắc mặt Draco cứng đờ, mất tự nhiên nhích người trên băng ghế, cuối cùng nghĩ một đằng làm một nẻo nói: "Làm như tôi cảm thấy hứng thú lắm không bằng."
Đôi mắt màu nâu sẫm của Hermione lóe lên vẻ nghiêm túc trước nay chưa có: "Tốt lắm, Malfoy, nếu cậu ăn nhầm cái gì khiến cậu nghĩ đến việc muốn giúp chúng tôi thì nhanh —— "
"—— hai người muốn dùng cái này ứng phó với hạng mục thứ nhất của tam cường tranh bá đó hả?" Scorpio bỗng nhiên đặt câu hỏi, cậu đi đến bên người Hermione, tay vừa chạm tới lưng ghế tựa bên người cô, nhưng dưới ánh mắt nóng rực của Draco, cậu đành buồn bực rút tay trở về, thở dài không thể không buông tha vị trí ngay trước mặt, xoay người đến bên Draco, kéo ghế ngồi xuống.
Lúc này, đúng lúc có một nhóm các cô gái Hufflepuff lướt qua, một cô nàng tóc vàng xinh đẹp trong số đó vừa khéo đi ngang qua sát cái bàn kia, cô nàng trợn to mắt kinh sợ kêu lên một tiến, mấy cô bạn còn lại giật thót người, theo tay cô chỉ nhìn qua, quả thực không thể tin được hai mắt của mình —— ở thư viện thấy Slytherin cùng Gryffindor ngồi cùng một chỗ thảo luận đã tính là trăm năm khó gặp, huống hồ hai kẻ kia lại là Draco Malfoy và Harry Potter.
Draco không kiên nhẫn trừng mắt, sau đó... thành công dọa chạy một đám nữ sinh.
"Bọn họ rõ là theo Krum tới." Draco đè thấp thanh âm căm tức nói với Scorpio, "Mấy ngày nay thư viện chẳng có lấy một ngày thanh tĩnh."
Scorpio vỗ vai anh làm ra vẻ trấn an, số đông người —— bao gồm cả Pansy luôn luôn cho rằng "Draco đúng chính là đúng, sai vẫn là đúng" —— đều cho rằng, trong học tập có đôi khi Draco luôn cố chấp đến đáng sợ.
"Nếu cậu không hung dữ như thế, cậu sẽ thu được thêm socola của nữ sinh vào ngày lễ tình nhân đấy, Malfoy —— cô nàng nọ tên Pety, tôi mấy bữa trước còn ở bên hồ nghe thấy cô nhỏ cãi nhau với người khác chỉ để đấu xem cậu cùng Krum ai có mị lực hơn." Hermione mặt không đổi sắc kéo quyển sách trước mặt Harry trở về, thản nhiên nói.
Draco gợi lên khóe môi, lộ ra một nụ cười tao nhã, nhẹ giọng nói: "Tôi không chắc là tôi muốn socola của cô đâu, vạn sự thông tiểu thư."
Hermione đỏ mặt, nhưng rất nhanh đã khôi phục trấn định: "Đương nhiên, nếu cậu nhận được, vậy nhất định là đã bỏ thêm thứ gì đó."
Draco làm ra một cái biểu tình vô cùng kinh ngạc: "Tôi không nghĩ cô còn định dùng 'mê dược' để lạm dụng tôi cơ đấy."
Hermione nắm cứng góc sách, tự nói với mình phải thanh tĩnh.
"Tốt lắm, hai người không phải đến đây để cãi nhau đâu." Scorpio nhức đầu nói, "Vào đề chính đi."
"Cậu bắt đầu đi bảo vệ chính nghĩa từ khi nào thế?" Draco bất mãn than thở, nhưng vẫn thu liễm lại, anh dừng một chút, ngẩng đầu mất tự nhiên liếc mắt nhìn Harry, "Tôi phải nói, có thể bay lên trước mặt rồng là một lựa chọn không tồi, Potter thánh nhân."
"Đúng vậy, dù sao thì tôi vẫn cần phải rất tốt ——" Harry như có điều suy nghĩ mà nói, bất quá cậu rất nhanh đã phát hiện có gì đó không đúng, ngẩng phắt đầu trừng hướng Slytherin đang hí hửng, "Sao cậu biết —— a —— quên đi, tôi nên đoán được mới phải." Cậu thoáng liếc Scorpio một cái, ánh mắt không thể nói rõ là dạng gì.
Draco thu toàn bộ vào trong mắt, trong lòng nhất thời cảm thấy có chút không thoải mái, có điều cảm giác đó lại biến mất rất nhanh, anh nhếch môi cười xấu xa: "Ồ, ngươi như thế là sao? Không phải là ngươi thật sự yêu Grater đấy chứ? Thánh nhân Potter."
"Em rất được hoan nghênh đấy." Trước khi Harry trả lời Draco, Scorpio khô cằn nói, lủi cho Draco một cước dưới bàn, "Anh có thấy phiền không, đừng có lấy chuyện này ra nói nữa! —— "
"—— như vậy, tin đồn là thật?"
Hermione đang bảo trì trầm mặc ở một bên bỗng nhiên xen mồm.
"Cái gì?" Scorpio mãnh liệt nhìn về phía cô, mê mang nháy mắt mấy cái, có chút phản ứng không kịp, "Tin đồn gì nữa?"
"Hai người các ngươi ở cùng một chỗ." Hermione nỗ bĩu môi, giảo hoạt cười nói.
"..................... Tin đồn đáng sợ." Scorpio nghiêm mặt đánh giá.
"Chưa." Draco vòng tay ngồi trên ghế tựa mờ ám nói rồi hừ một tiếng, "Cho nên ngươi còn có cơ hội, Potter —— mời Grater khiêu vũ chẳng hạn."
Sau đó anh lại bị Scorpio đạp một phát.
"Đề tài chấm dứt được rồi đó, các chàng trai —— là nữ sinh duy nhất ở đây, tôi lại đang theo ba thằng con trai thảo luận chuyện yêu đương, mà vấn đề đó lại hoàn toàn chẳng liên quan gì tới tôi mới hay chứ." Hermione tự trào phúng nói, "Chắc rí nữa tôi phải đi tìm một chỗ để khóc quá."
"Được được, đến phiên của bùa bay tới rồi." Harry phát ra một tiếng cười gượng.
"Đúng, là bùa bay tới bản nâng cấp, chỉ sợ ngươi phải nắm chắc nó trước chiều thứ tư." Draco cười nhạo, "Trước đó, trả lời vấn đề của ta, cứu thế chủ tiên sinh —— ngươi đã nắm vững bùa bay tới bản phổ thông chưa đấy?"
.........
Vì thế bọn họ bắt đầu đau khổ luyện tập —— Harry nghĩ tới "Phòng Cần thiết", đó là một nơi không tồi để luyện tập, chứa đầy vật nhỏ cùng vật nặng có thể giúp cậu tuần tự nâng cao cách sử dụng bùa bay tới —— đúng vậy, cái tên chồn sương trắng độc ác ngạo mạn lại xấu xa kia đã vạch trần một sự thực, đó chính là cậu quả thật chưa hoàn toàn nắm chắc bùa bay tới, bởi vì đó là chú ngữ năm cấp năm mới học, và vừa khéo Harry lại không hề có thói quen chuẩn bị bài trước.
Các Slytherin thỉnh thoảng cũng sẽ gia nhập hạng mục luyện tập này, tuy rằng cuối cùng bọn họ có thể tự nhiên xuất nhập "Phòng Cần Thiết" khiến Harry cảm thấy có chút bất an —— nhưng nó không phải chuyện quan trọng trước mắt, khi đã thành công khiến cái ghế tự bay đến dưới mông mình, Harry tự cảnh cáo, con rồng khổng lồ khò khè phun lửa thỉnh thoảng luôn thoáng hiện lên trong đầu cậu, hoặc là trong ác mộng, Merlin biết cậu đã vài ngày không được ngủ ngon —— nếu cứ tiếp tục như vầy, cậu sẽ tự giết mình trước khi trận đấu kịp diễn ra.
Bên chiếc sô pha cách đó không xa, Blaise Zabini đang thấp giọng thảo luận với Hermione, hai người nói chuyện rất vui vẻ. Đầu đũa phép bằng gỗ sơn tra của Zabini toát ra tia sáng đỏ theo cử động nhỏ của hắn, còn Hermione thì đang thấp giọng nói gì đó —— nhìn ra được hai người đang không ngừng điều chỉnh để thử tăng hiệu quả của bùa bay tới bản cũ, những tiết tấu cùng cách kết hợp đó —— là để bảo đảm có thể truyền thụ cho Harry chú ngữ chuẩn xác nhất, uy lực nhất —— mà người đầu tiên phát hiện tiết tấu cùng ngữ điệu niệm chú ngữ mới cần phải được điều chỉnh chính là Draco Malfoy.
—— Harry không thể không thừa nhận, tên đó là một tay chuyên trên phương diện chú ngữ, mặc kệ xuất phát từ mục đích đáng sợ gì —— tóm lại sự trợ giúp của cậu ta không hề nhỏ.
Tuy hiện tại lúc cậu và Malfoy đụng mặt nhau vẫn nhịn không được muốn hướng đối phương ném ra ác chú, nhưng đây chẳng qua là do bản năng thôi —— tỷ như đối thủ trời sinh gì đó.
Tóm lại Malfoy chưa từng cho cậu vẻ mặt ôn hoà gì sất, bởi vì chín mươi phần trăm kiên nhẫn của hắn chỉ sợ đã bất tri bất giác đặt hết lên cả người cậu nhóc Slytherin năm hai —— thời điểm đối mặt với Grater, Harry phát hiện sự kiên nhẫn của Malfoy luôn hơn cậu tưởng tượng nhiều lắm.
Chờ đến khi Harry lấy lại tinh thần mới phát hiện, chính mình đã ngồi phát ngốc một hồi lâu trên băng ghế bản thân mới gọi về.
....Trong cái khoảng thời gian cậu vô cùng hy vọng có thể đem một giây tách thành hai để dùng này.
"—— yêu tinh phản loạn, không phải là 'khởi nghĩa', chú ý cách dùng từ của cậu, cậu Grater." Tiếng cười nhạt của Draco vang lên sau người, cậu bé vàng Gryffindor quay đầu, quả nhiên thấy Scorpio đang định rút đũa phép hý hoáy chỉnh chữa gì đó trên tấm giấy da dê, mà động tác của Draco hiển nhiên nhanh hơn Scorpio nhiều, trước khi đầu ngón tay của cậu kịp đụng tới đũa phép, Draco đã nhịn không được mà rút ra đũa phép của mình, điểm vài cái lên tấm da dê, Scorpio thấp giọng cảm ơn.
Thật sự là gặp quỷ.
Harry bĩu môi, buồn bực nghĩ, hai người dựa vào cái gì mà có thể nhàn nhã như vậy hả?
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.