Trước đó, Ron Weasley chưa từng nghĩ chính mình lại sẽ có một ngày muốn đến cửa hầm Slytherin để...tản bộ và làm gì gì đó.
Nhưng mà hiện tại cậu chính là đang làm như vậy.
Cái hộp quà sau vài lần thực nghiệm cuối đã được thu nhỏ rồi đặt trong quần của cậu, hiện tại, Ron đang bất an mà đút tay vào túi nắm chặt nó, tay kia thì cầm đũa phép của mình.
Giờ phút này, cậu chàng nơm nớp đi qua đi lại, tuyết từ bên ngoài bay vào rơi trên hành lang bị dẫm dưới lòng bàn chân phát ra tiếng "bẹp bẹp", ánh chiều tà cũng đem bóng cậu kéo dài trên mặt đất.
Thích?
Không. Ron nhanh chóng phủ nhận.
Cậu không cho là bản thân sẽ đi thích một thằng nhóc nhỏ tuổi năm nhất, huống chi cậu ta còn là một Slytherin.
[Như vậy thì tại sao lại chú ý tới cậu ấy? Ron Weasley?] —— một thanh âm khác trong đầu hỏi.
A nhìn đi, vấn đề dư thừa, tại sao chú ý tới cậu ấy ư? Bởi vì... Giám ngục trên xe lửa? —— [a thôi đi Ron, chuyện này thì liên quan gì đến giám ngục?]
Không, chính là bởi vì giám ngục! Ron khôi phục quyền làm chủ ở trong đầu, cậu nóng nảy nghĩ, còn nhớ cái khoang tàu nhỏ hẹp chứ? Lúc mà Grater ôm Harry... Từ từ, cậu ấy ôm Harry! Merlin, việc này thật khiến người ta hâm mộ mà, phải không?... [Không không không đúng, Ron, hiện tại không là lúc nghĩ đến vấn đề này, Harry biết suy nghĩ này của mày thì sẽ đánh mày đấy —— để chúng ta trở lại vấn đề chính nào] Khi Grater
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-toc/960501/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.