Draco mím chặt cặp môi mỏng, dưới ánh mắt lợi hại của anh, Scorpio chột dạ rụt lại, nhưng sau đó cậu ý thức được bản thân cũng đâu cần phải như vậy, bởi cậu đâu có làm gì sai.
Đều là do Weasley.
Scorpio liếc xéo cái tên tóc đỏ một cái, a, thuận tiện nói luôn, hiện tại mặt cùng tóc của cậu ta đều đỏ như nhau cả rồi.
"Tao... Tao chỉ là muốn biết cái tên nhóc giảo hoạt này muốn làm trò xiếc gì!" Cậu ta cãi lại.
"Ai đã dạy cho mày vậy, mày lại học đi đề phòng học sinh năm nhất, a, thật khó tưởng tượng mày đã được dạy những thứ gì đó, Weasley." Draco kéo dài giọng điệu, đôi mắt xám mị lên.
Ron phẫn hận mà cắt ngang lời anh: "Nếu cậu ta có thể tự mình làm nổ tung bể nước chứa con rắn biển kia, thì tao cảm thấy tao cần phải làm như vậy!"
Một câu nói kia khiến cả nhóm Slytherin không chấp nhận được mà nhíu mày.
"Merlin! Weasley, cậu ấy phá vỡ bể nước chính là để cứu lão... giáo sư Hagrid." Zabini cau mày, anh chàng rất muốn dùng một từ 'chân thật nhất' để hình dung Hagrid, nhưng mà đang ở trước mặt bao người, anh vẫn nên bảo trì lễ nghi quý tộc thôi.
"A, là như thế này, là thầy tự trượt chân ngã vào đó." Hagrid không hề để ý việc lộ ra sai lầm của bản thân mình, "Là bé Grater giúp đỡ thầy, hơn nữa thầy đã cảm ơn cậu bé rồi."
"Bác ấy nói đúng, Ron." Hermione cũng công bằng nói, cô bé nhanh chóng liếc qua Zabini một cái, người sau lại khinh thường
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-toc/960491/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.