Draco bĩu môi, thẳng lưng chỉnh lại vạt áo, vuốt cổ tay dẫu nó vốn dĩ không hề tồn tại một nếp nhăn nào.
"Đuổi kịp, nhóc con." Nói xong, anh lười biếng mà tao nhã bước về phía trước, Scorpio chớp mắt mấy cái sau đó vội vội vàng vàng mà đuổi theo bước chân anh.
"Thuần huyết vinh quang." Draco nói khẩu lệnh với con rắn ở lối vào hầm,cửa hầm mở ra, anh vào trước. Scorpio đi theo sát ngay sau đó, ai ngờ vừa mới bước vào cửa thì đột nhiên, một bên chân có thứ gì đó sượt qua một cái rồi theo hướng mở đang ra chạy vào trong, Scorpio xoay người một cái lền bắt được cái sinh vật lông xù đuôi to kia ——
"Nè! Hắc tử!" Scorpio không nhẹ không nặng mà vỗ vỗ mông chú chó bự.
"Gâuuu!" Đại cẩu cụp tai vẫy đuôi, lấy lòng mà chạy quanh Scorpio một vòng, thành công chọc cười cậu chủ nhỏ của nó. Nhưng mà không được bao lâu, Scorpio không thể không làm ra vẻ nghiêm mặt lần thứ hai. Draco quay đầu thờ ơ mà quét mắt nhìn cậu một cái rồi trào phúng cười nhạo một tiếng.
Sau đó vương tử bạch kim ngồi xuống cái sô pha gần lò sưởi nhất.
"Nhìn xem, anh hùng của chúng ta đã trở lại." Zabini và Pansy đã sớm biết tin đều chờ ở phòng sinh hoạt chung, Pansy còn ôm một con mèo đen từ từ ngồi xát lại bên người anh. Người sau giả cười với cô một chút, ngạo mạn mà nói: "Đừng dùng cái từ kia cho tôi, Pansy. Đó là từ chuyên môn dành cho Potter." Thật giống như anh đang nói chuyện gì đó rất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-toc/960490/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.