Sau khi lái xe đưa trưởng thôn về nhà, hai người quay lại nhà bà Quý Thương.
Hồi bé Quý Thương chẳng bao giờ cảm thấy ở nhà quê thiếu ánh sáng, chỉ cần có mấy bóng đèn leo lét là đủ để anh mò sang nhà hàng xóm hay tót ra ngoài đồng, bơi lội tung tăng dưới ao.
Giờ sống ở thành phố lâu quá rồi, dù thôn Hoa Đài đã lắp thêm đèn đường chạy bằng năng lượng mặt trời nhưng đêm xuống anh vẫn thấy nơi này sao mà âm u, lạnh lẽo.
Anh không dám nhìn về ngọn núi phía xa, cũng không dám quay sang xem nhà hàng xóm đã đổi chủ từ lâu lắm rồi. Thậm chí bước vào sân nhà bà ngoại tự dưng anh cũng thấy man mác buồn thương, tiếc nuối.
Không phải anh không còn lý do để quay lại thôn Hoa Đài, là anh sợ trở về.
Thức ăn thừa với nửa chai rượu trắng bác trưởng thôn uống dở còn trên bàn. Bác ấy bảo cứ để đấy, mai thím Quý Thương sẽ sang dọn.
Quý Thương vẫn dọn bát đĩa xuống bếp, định tự rửa rồi mới nhận ra nhà bếp quạnh hiu, chẳng còn gì dùng được. Không có bát, đĩa, cả miếng giẻ rửa bát cũng không luôn.
Hồi bà ngoại anh còn sống căn bếp nhỏ này lúc nào cũng bừa bộn. Nhiều khi Quý Thương đòi vào làm giúp bà sẽ sai anh lấy gia vị này kia, anh lục tung kệ tủ mà chẳng thấy. Cuối cùng bà lại xua anh đi ra, bảo anh vào chỉ thêm rộn việc.
Chẳng rửa bát được rồi. Doãn Hạo xách hành lý lên lầu từ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-thuong/2564372/chuong-56.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.