Trời đang vào cuối đông, tuyết tuy còn nhiều nhưng bắt đầu chậm chạp tan. Trên mặt tuyết trắng loang lổ xuất hiện những mảng đất đen. Từ những mảng đất đen nho nhỏ đó, cỏ dại bắt đầu lú nhú những mầm xanh non, chuẩn bị lan tràn khi mùa xuân tới.
Nơi mạn phía tây trấn có một khoảng đất rộng đen thẳm trơ trụi, không có tuyết và cũng không có cỏ, ở giữa có một cột gỗ đen sì đứng sừng sững.
Cột gỗ đen không phải vì nước sơn, cũng không phải vì thời gian, mà là vì tắm quá nhiều máu. Máu người bắn lên cột gỗ đó, để lâu ngày nên nó mang một màu đen, và thoang thoảng trong gió có một mùi tanh hôi.
Có lẽ không ít thân hình máu me bê bết, bỏ mạng dưới chân cột gỗ đó, bởi xung quanh cột gỗ cũng màu đen, không có cây cỏ gì mọc lên.
Cách cột gỗ chừng mười trượng là hai hàng cao thủ võ lâm đã có tuổi đứng nghiêm trang.
Sau hàng cao thủ già là những toán cao thủ trẻ, thấp thoáng trong đám cao thủ trẻ là mái tóc bạc của lão Soái Phàm. Hôm nay, lão không bận bào y như thường ngày, mà chỉ đơn sơ một chiếc áo xanh bình dân, bên ngoài khoác một mảnh lông thú. Mặt lão vẫn bình thản, như chẳng có chuyện gì quan trọng phải để ý tới. Giống như lão có mặt ở đây là bị bắt buộc, chứ không phải do tự ý tham dự.
Bất chợt mọi người chuyển ánh mắt về một hướng. Và hướng đó có một thân hình vuông vắn, chỉ mặc độc nhất một chiếc quần cũ, lưng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-thu/52672/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.