Một bóng đen cao cao, mảnh khảnh xuất hiện trên con đường chính thông suốt thị trấn, tiến về một tửu quán màu đen nổi bật lên giữa quang cảnh tuyết trắng.
Đoạn đường tuy ngắn ngủi, nhưng thân trên người đó lắc lư loạng choạng mỗi khi một cơn gió đông thổi qua. Dấu chân in trên tuyết lại không đều, khoảng cách khi dài khi ngắn. Hai tay người đó nắm giữ cổ áo kéo lên che kín cả mũi cả miệng, trên đầu đội mũ bằng lông thú sụp xuống che kín cả tai. Cả khuôn mặt được trùm kín chỉ chừa cặp mắt mỏi mệt.
Sau lưng người đó u lên một khối, không biết có phải bị tật lưng gù về một bên hay không, nhưng trông rất tội nghiệp.
Một cơn gió đông lại rít đến bên tai thổi ào qua, muốn hất tung bóng người mảnh khảnh kia khỏi mặt đất.
Một vị khách qua đường thấy thương hại chạy lại định túm người đó giữ lại.
Với khoảng cách gần, và mục tiêu lại lớn, vị khách qua đường ngỡ mình sẽ chụp được bóng đen kia.
Nhưng ông ta chỉ suýt nữa chụp được...
Bóng đen đó như một bóng ma, loạng choạng nghiêng ngả như cố ý vuột khỏi tầm tay vị khách qua đường.
Khoảng cách giữa những dấu chân trên tuyết chợt dài ra, loạng choạng thêm mấy bước nữa đã biến mất sau lằn biên giới giữ trời và tuyết.
Vị khách qua đường ngớ người, đứng thừ ra giữa đường, miệng lẩm bẩm :
- Lạ thật, người như ma quỷ.
Bóng đen loạng choạng đó là Kế Dư, một cung thủ nổi tiếng trong đám người của Soái Phàm.
Một con người cẩn thận, quần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-thu/52671/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.