"Vương Đại Nữu, đừng hoảng sợ, đừng lộn xộn." Tôi bước đến ôm lấy cơ thể dính đầy máu của Vương Quỳnh, trấn an cảm xúc sợ hãi của cậu ấy.
Phía sau cửa một nữ sinh đột nhiên xuất hiện, nâng cái ghế bên cạnh tôi lên, sau đó đập nó xuống lưng tôi. Vương Quỳnh nhìn chằm chằm cô gái vừa chơi Bút tiên với cô ấy, hét lên: "Liễu Hồng Y, cậu bị điên à, cậu ấy là Tô Tử!!!"
Tôi bị cô ta lấy ghế đánh vào lưng từ phía sau, gần như phun ra một ngụm máu.
Cơn đau trên lưng khiến cả người tôi choáng váng. Tôi yếu ớt dựa vào người Vương Quỳnh, hơi nghiêng người phòng trừ Liễu Hồng Y kia tấn công tôi lần nữa.
Liễu Hồng Y giống như phát điên, khóe miệng tà mị nhẹ nhàng cong lên nói: "Tất nhiên tớ biết cậu ấy là Tô tử, tớ còn biết rằng tớ sẽ giết hai người các cậu..."
Phải biết rằng, bình thường trên lớp Liễu Hồng Y là một cô gái rụt rè, làm sao có thể nói ra những lời này?
Trừ khi cậu ấy bị quỷ nhập vào người!
"Cậu bị điên sao! Liễu Hồng Y, cậu giết chết chúng tớ làm gì?" Vương Quỳnh cau mày, cậu ấy dường như cũng quên đi sợ hãi, không nhìn chằm chằm vào đầu của Đổng Ngọc Nhu trên đất nữa.
Tôi vội vàng nhắc nhở: "Không đúng, cậu hãy cẩn thận Liễu Hồng Y, cậu ấy giống như......giống như đã không còn là Liễu Hồng Y lúc trước nữa, cậu ấy khả năng đã bị Đổng Ngọc Nhu nhập vào trong cơ thể rồi."
Tiếp đó, Liễu Hồng Y lại nhặt một chiếc ghế đẩu khác,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-thai-thang-muoi/1187255/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.