Nguyệt Sinh bế Chiêu Hoa đi về phòng, ngồi lâu trong Hoa viên như vậy trước sau gì cũng có người phát hiện.
Có khi cô ấy còn doạ người ta sợ đến chết.
Nguyệt Sinh thì không sợ vì anh càng mong Chiêu Hoa có thể quay lại gặp mình.
Đặt Chiêu Hoa ngồi trên đùi mình, hai tay của cô đan vào cổ anh, dựa đầu vào lòng ngực anh.
" Nói ta nghe những chuyện nàng biết đi ".
" Chàng đi tìm tên đạo sĩ ở núi Ngự Lôi đi ".
" Núi Ngự Lôi?".
" Phải, hắn ta tinh thông pháp thuật, trừ yêu diệt ma, thiếp nghe bọn ma lâm nói như vậy ".
" Ma lâm là ai?".
" Vài con cô hồn trong rừng thôi, vì chúng chết ở đó chỉ có thể ở đó nên gọi là ma lâm ".
" Còn Hoa yêu cô ta ở đâu ".
" Gốc cây cổ thụ lớn mà chúng ta thường ngồi lúc nhỏ ".
" Vậy không phải là gần phủ của ta hay sao ".
" Đúng vậy đó ".
Nguyệt Sinh im lặng suy nghĩ, Chiêu Hoa cũng yên lặng tận hưởng hơi ấm từ cơ thể của Nguyệt Sinh.
Chợt Nguyệt Sinh hỏi một câu khiến cô đang nhắm mắt phải mở ra nhìn anh.
" Có cách nào cho nàng sống lại không? ".
" Chàng..... thực sự muốn vậy sao ".
" Đương nhiên.... dù bằng cách nào... dù là ta hy sinh bản thân mình cũng có thể ".
" Đồ ngốc ".
Chiêu Hoa cười hiền đè lên người Nguyệt Sinh làm anh ngã ra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-tan-nuong/2651839/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.