Edit: Phong Lữ
Hai mươi tám năm trước, con đường duy nhất thông từ Chu Gia Tập ra ngoại giới còn chưa bị sơn tặc chiếm giữ, mỗi cuối tháng, bách tính sẽ cùng xuống núi buôn bán hàng hóa, mua đồ dùng hàng ngày. Mặc dù cuộc sống hơi nghèo chút, nhưng lúc còn có cống phẩm tiền triều, nhà cửa cũng coi như rắn chắc, các hộ trên trấn đều biết nhau, nhà ai thiếu mất cái gì thì có thể tìm hàng xóm mượn dùng chút, ít nhiều gì cũng coi như là một thành yên bình.
Nơi đây, các nhà đa số mang họ Chu, trong đó phú hộ lớn nhất chính là Chu gia ở thành đông. Ông của ông chủ này từng làm Huyện lệnh ở bên ngoài, sau khi từ nhiệm thì áo gấm về nhà, nghe nói cũng quen biết rất nhiều nhân vật lớn, ngay cả Huyện lệnh lúc đó cũng phải kính y ba phần. Chỉ tiếc Chu gia này tuy hiển hách, con cháu nối dõi lại chỉ có một nữ nhi, vì vậy lão thái gia đã giao hẹn với một nhà họ Cát trong thành là sẽ đến ở rể.
Cát gia vốn là một nhà nghèo khổ, nghe có tiền thì cũng đồng ý, cho con thứ là Cát Dương đến ở rể Chu gia. Ai ngờ sau đó đại ca Cát gia dùng tiền này làm vốn ra ngoài làm ăn, phát đạt lên. Vừa khéo lúc này con gái Chu gia sinh con trai, theo lý đã giao kèo thì phải mang họ Chu của mệ để kế thừa hương khói mẫu gia, nhưng Cát gia lại hối hận.
Con cả Cát gia có bệnh hiểm nghèo không thể sinh con, cảm thấy bây
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-tan-lang-chu-re-quy/1037411/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.