Edit: Phong Lữ
Thiên Nhận đương nhiên không thể để ý tới lời giải thích hồ đồ này của ác quỷ, hắn là sát thủ, vốn là am hiểu cách truy tung, lúc này hắn móc ra một cây hương dẫn đường đốt lên, một đường khói xanh lượn lờ bay đi theo hướng của con chim vừa nãy, qua đó thấy được là hướng tới Chu Gia Tập.
Mặc dù Chư Cát Thanh Thiên không hề bình thường, nhưng dù sao cũng là một ác quỷ, thi thể của y chứa sát khí rất lớn, cho nên kiệu hoa y làm ra mới có thể khiến sơn tặc thân thể cường tráng, vừa chạm vào đã tử vong. Nếu là chim bình thường tiếp xúc tới đầu y, nhất định sẽ lập tức bị sát khí gây chết, nhưng con chim này không sao, chỉ vì nó cũng không phải là vật sống.
Lúc nãy Thiên Nhận cũng chỉ mới liếc mắt một cái, lông vũ toàn thân con chim kia có màu đỏ, lưng mọc bốn cánh, bụng sinh bốn chân, chân trước ngắn chân sau dài, tiếng kêu làm người nghe đau buồn, hẳn là Thương Hồn điểu trong sách cổ có ghi chép. Thương Hồn điểu sinh ra từ oan hồn, vô hại với vật sống, chỉ ngày ngày luẩn quẩn kêu gào tại nơi nó chết đi, bởi vậy tu sĩ giang hồ đều biết, nơi có loài chim này thì tất có oan tình.
Bây giờ tiếng tăm của Huyền môn đang thịnh, đám ma tu đều ở Mạc Bắc cúp đuôi làm người, theo lý thì đây là lúc thiên hạ thái bình, loài chim này từ lâu đã tuyệt tích ở bên ngoài. Thiên Nhận không ngờ sẽ thấy một con ở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-tan-lang-chu-re-quy/1037409/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.