Bạn cùng phòng lập tức vứt con dao phay trong tay xuống, che kín mặt, giọng điệu u ám: “Bạn làm gì vậy?”
“Trên mặt bạn có vết bẩn, tôi đưa gương cho bạn xem.”
Tô Thanh Ngư khẽ điều chỉnh chiếc gương.
Nhưng bạn cùng phòng che mặt kín mít, không chịu hé ra.
Cô ấy không muốn soi gương.
Không muốn làm, chứng tỏ chiếc gương là mấu chốt.
Tô Thanh Ngư đang định nghĩ cách khác, đột nhiên cảm thấy bụng đau quặn từng cơn.
Cảm giác này… đến thật không đúng lúc.
Chiếc gương trong tay rơi xuống đất, cô ôm chặt bụng mình, khuôn mặt đầy đau đớn, dường như quả trứng khổng lồ trong bụng có sự sống, không ngừng rung động, da bụng trở nên cứng ngắc, tựa như quả trứng ấy vẫn đang lớn lên.
Tô Thanh Ngư thở gấp, mồ hôi lạnh từ trán chảy xuống. Biểu cảm đau đớn méo mó trên mặt cô, cô khẽ cắn đầu lưỡi, môi run rẩy.
Quả trứng trong bụng, hình như sắp chui ra rồi.
Người bạn cùng phòng nhìn thấy cảnh này, buông tay đang che mặt xuống, để lộ khuôn mặt trắng bệch, già nua hơn so với lứa tuổi, trên mặt cô ấy mang một nụ cười quỷ dị, cầm lấy con dao phay cắt thịt trên bàn, nói với Tô Thanh Ngư: “Để tôi giúp bạn mổ nó ra.”
Tô Thanh Ngư không muốn bị ai mổ bụng trong phó bản này.
Vào phòng.
Bạn cùng phòng không thể vào phòng cô.
Tô Thanh Ngư vịn tường, chịu đựng cơn đau dữ dội, chạy về phía phòng mình.
Bạn cùng phòng cầm dao đuổi theo, vẻ mặt càng lúc càng điên cuồng, miệng lẩm bẩm: “Mổ ra, mổ hạt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-tac-ky-la-chao-mung-den-ngoi-nha-ngot-ngao/5021795/chuong-289.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.