“Quỷ dị taxi tính mười đồng âm phủ một cây số, tôi làm ngựa cho cô, một ngày chỉ lấy năm đồng âm phủ.”
Trên gương mặt anh ta là vẻ vô cảm.
“Anh không sợ tôi đưa anh vào phó bản à?”
Người đàn ông kia chỉ hơi nâng mí mắt, ánh mắt xám xịt, không chút ánh sáng, đáp: “Tôi chỉ đi theo tuyến cố định, không vào phó bản. Tổ chức Áo Đỏ đã vẽ một tấm bản đồ, đánh dấu mấy tuyến đường chính sẽ không xuất hiện phó bản.”
Phải nói rằng, tổ chức Áo Đỏ đã góp phần không nhỏ vào việc nâng cao tỉ lệ sống sót của loài người.
Ngay sau đó, một đám người giống như anh ta liền vây lại.
Họ bắt đầu trả giá, có người hét ra mức thấp hơn cả người đàn ông trước mặt.
Thậm chí còn có kẻ nói mình có thể thay quỷ dị giết người giúp Tô Thanh Ngư.
Tô Thanh Ngư thấy chuyện này thật hoang đường.
“Chủ nhân không cần ngựa, nhưng tôi có thể ăn thịt ngựa.”
Vô Tâm lạnh lùng cất lời, nhìn đám người chen lấn xô đẩy phía trước, trên gương mặt trắng bệch hiện lên một nụ cười gượng gạo quỷ dị: “Tôi muốn mua ngựa.”
Anh vươn bàn tay xương trắng về phía đám người kia.
Những đốt ngón tay trắng toát, sắc nhọn như sứ.
Tô Thanh Ngư ở bên Vô Tâm đã lâu, đối với trạng thái khi thì lạnh lẽo, khi thì vặn vẹo của anh cũng đã quen, thậm chí đôi khi nhìn thấy còn cảm thấy thân thuộc.
Có một vẻ đẹp quái dị.
Tựa như đóa hoa nở ra từ xác chết.
Nhưng đám người này thì khác.
Họ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-tac-ky-la-chao-mung-den-ngoi-nha-ngot-ngao/5021784/chuong-278.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.