Người đàn ông da ngăm liếc nhìn điện thoại rồi cau mày, thấp giọng chửi một câu: “Làm chẳng nên trò trống gì, chỉ giỏi hỏng việc.”
“Có chuyện gì vậy?”
Người đẹp yếu ớt chống người định ngồi dậy.
Thân hình cô ta mảnh mai đến mức như có thể bị gió thổi ngã bất cứ lúc nào, mái tóc dài mềm mại đen nhánh, nhưng vì bệnh tật nên chỉ tùy ý xõa ra sau lưng, không chăm chút chải gọn.
“Sức khỏe của em không tốt, đừng cử động lung tung.”
Người đàn ông da ngăm nhẹ nhàng đỡ lấy vai cô ta, để cô ta tựa lưng ra sau, giọng nói dịu dàng: “Là tên lùn đó gửi tin, muốn cầu xin em cho ông ta thêm thời gian. Ông ta đảm bảo sẽ ngồi vào vị trí của Bạch Hỏa rồi phá hủy tổ chức Áo Đỏ từ bên trong.”
Người đẹp yếu ớt khẽ vuốt tóc người đàn ông da ngăm, giọng có phần yếu ớt: “Vậy thì cho ông ta thêm thời gian đi… khụ khụ khụ… Chúng ta vốn là những người dễ nói chuyện mà.”
Người đàn ông da ngăm đưa tấm ảnh của Tô Thanh Ngư cho người đẹp yếu ớt xem.
“Ông ta còn gửi kèm một tấm ảnh, người trong ảnh… chúng ta từng gặp.”
“Là cô ta à.”
Người đẹp yếu ớt khép mắt đầy mệt mỏi: “Em nhớ… cô ta từng nói trước đám đông là thích anh… còn có một người đàn ông tuấn tú nữa… khụ khụ khụ… Thật đáng tiếc, chưa kịp bốn người cùng nhau chơi trò chơi.”
Người đàn ông da ngăm có phần bất lực nói: “Em cứ chăm sóc sức khỏe, sau này vẫn còn cơ hội.”
Vu Vĩnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-tac-ky-la-chao-mung-den-ngoi-nha-ngot-ngao/5021783/chuong-277.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.