Thời gian dần tiến sát mốc hẹn với Lạc Vũ, Thiên Lệ cũng quay trở lại bên cạnh Lộc Kim Triều đúng lúc này.
Cô lắc đầu, cho biết hiện tại những hành khách khác không có biểu hiện bất thường nào, cũng không tìm thấy bóng dáng thôn dân.
Bất thường duy nhất lúc này, chính là người phụ nữ đang ở ngay trước mắt.
Từ lúc Thiên Lệ rời đi cho đến bây giờ, cô ta hoàn toàn không có bất kỳ động tác nào. Thậm chí, ngoài vài phản ứng sinh lý cơ bản của con người, cô ta không hề có thêm bất cứ phản ứng nào khác.
Có lẽ vì tư thế quá cứng đờ, Lộc Kim Triều thậm chí còn nhìn thấy cơ bắp ở chân cô ta co giật nhẹ. Nhưng dù vậy, người phụ nữ kia vẫn đứng yên bất động, như thể đã hoàn toàn mất đi ý thức, chỉ còn lại bản năng của thân thể.
Lộc Kim Triều suy nghĩ một lát, rồi bảo Thiên Lệ đến địa điểm đã hẹn với Lạc Vũ để đưa người tới hội hợp.
Dù không rõ người phụ nữ này đã gặp phải chuyện gì, nhưng Lộc Kim Triều muốn xem, khi nhiệm vụ mới được ban bố, liệu cô ta có vẫn hoàn toàn không có phản ứng hay không? Trời đã tối hẳn.
Ngôi làng vốn dĩ đã hẻo lánh, sau khi thôn dân ẩn nấp, ngay cả một chút ánh đèn cũng không còn. Thêm vào đó, không hiểu vì sao đêm nay mây đen dày đặc, ánh sao lẫn ánh trăng đều ít đến đáng thương. Nếu không có nguồn sáng bổ sung, thậm chí còn khó mà nhìn rõ bàn tay của mình.
May mắn là thiết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-tac-gap-quy/5198270/chuong-241.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.