Giọng điệu khích lệ của Lộc Kim Triều, thái độ tán đồng trước đó của cô, cộng thêm việc chủ đề chuyển sang lĩnh vực mà Thiên Lệ am hiểu hơn, khiến tốc độ nói của cô ta dần nhanh lên, thần sắc cũng trở nên hoạt bát hẳn.
“Dựa theo những thông tin tôi thu thập được về ga tử vong, có một điều có thể khẳng định — trong ga gần như không thể nào hoàn toàn tránh được việc chạm vào điều cấm kỵ của quỷ.”
“Dù là nhiệm vụ hay vai trò mà chúng ta đảm nhận khi bước vào trong, đều rất có khả năng trực tiếp khiến chúng ta phạm phải cấm kỵ đó, từ đó bị quỷ tấn công.”
“Tôi cho rằng, cụm ‘không ai thoát khỏi’ trong thông tin đó nói về chúng ta — những hành khách, chứ không phải những người ở trong ga.”
Lộc Kim Triều gật đầu, nhìn cô ấy bằng ánh mắt đầy mong đợi. Thiên Lệ chỉ ngừng lại thoáng chốc, rồi tiếp tục:
“Tôi cảm thấy, sau khi chúng ta bước vào ga, rất có khả năng mình đã trở thành cái mà thông tin kia gọi là huyết mạch tội lỗi. Chỉ cần đặt chân vào, quỷ sẽ ngay lập tức chú ý đến chúng ta.”
Điều này không khó đoán, nhưng Lộc Kim Triều vẫn mỉm cười tán thưởng.
“Vấn đề là, nếu đáp án chỉ đến thế, thì nó sẽ chẳng xứng đáng với cái tên ga tử vong nữa. Vì vậy, dù tôi tin rằng phần lớn khả năng là như vậy, nhưng mối nguy trong ga chắc chắn không chỉ dừng ở đó.”
Thiên Lệ thao thao bất tuyệt nói về hàng loạt khả năng và phán đoán của mình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-tac-gap-quy/4896105/chuong-191.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.