Sau khi đồng ý lời mời kết bạn, người bên kia không chào hỏi gì mà lập tức gửi qua mấy tệp tài liệu.
【Đây là phần tư liệu tôi tổng hợp, cô đọc trước đi. Đọc xong rồi mình hẹn thời gian gặp mặt.】
Lộc Kim Triều liếc nhìn tên các tệp, phần lớn đều liên quan đến “huyết mạch”, “di truyền”, “kế thừa”, cùng vài câu chuyện quái đản ở nông thôn.
“Được, tôi có thể đọc xong trong hôm nay. Gặp nhau vào ngày mai nhé?”
Đối phương chẳng hề nghi ngờ chuyện cô có thể đọc hết chừng ấy tài liệu trong một ngày, chỉ nhanh chóng xác nhận thời gian và địa điểm gặp rồi im lặng.
Không có lời mở đầu, cũng chẳng có câu kết thúc, đến và đi đều vội vàng — toát lên sự vụng về trong đối nhân xử thế.
【Thật là vô lễ.】
Tiếng chế nhạo của tấm da dê vang lên đúng lúc, nhưng Lộc Kim Triều chẳng nể nang gì nó.
“Dù vô lễ cũng còn hơn mày.”
Huống hồ, cô cũng không thấy có gì đáng trách — mỗi người một tính, đã thành hành khách rồi thì chẳng cần bận tâm mấy quy tắc xã giao thế tục đó.
Ngược lại, cô còn thấy kiểu nói chuyện này khá hiệu quả, đỡ rườm rà.
Bị nghẹn họng, tấm da dê im lặng một hồi lâu. Nó vốn định phản bác, nhưng sau khi vận dụng cái bộ óc nhỏ bé chẳng biết mọc từ bao giờ để suy nghĩ thật kỹ, cuối cùng đành thừa nhận:
Đúng là nó chẳng có chút lễ phép nào thật.
Nhưng kệ.
【Thì sao nào? Tao là quỷ, đâu phải người, nói năng cần lễ phép à?】
Lộc Kim
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-tac-gap-quy/4896103/chuong-189.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.