Lâm Lâm ở lại Vân Thành hai ngày, trong khoảng thời gian đó cô hỏi thăm được vài người, nhưng không ai tìm ra được thông tin gì liên quan đến cha mẹ của Lộc Kim Triều.
“Có thể là tên không đúng chăng?”
Vốn dĩ Lộc Kim Triều cũng không kỳ vọng quá nhiều, chỉ bình thản nói: “Không sao, đừng vội. Dù sao thì cũng như thế cả rồi.”
“Biết đâu vào được ga Tử Vong, mình lại moi ra được chút manh mối gì đó thì sao?”
Cô vừa nói nửa đùa nửa thật.
“Nghe chẳng lành chút nào.” Lâm Lâm lắc đầu:
“Thôi thì mình về trước tra kỹ thêm. Còn chuyện về da với xương, chắc hai hôm nữa mình gửi bưu điện cho cậu.”
Dù sao ở đây cô cũng không thể biến mình thành trạng thái t.h.i t.h.ể được, vẫn phải quay về thủ đô mượn dùng vật linh dị của người khác.
Hai ngày sau khi Lâm Lâm rời đi, Lộc Kim Triều cuối cùng cũng hoàn thành xong hai bóng da của Tần Vãn và Đỗ Vũ.
Có thêm 【Chuyển Vận】 và 【C.h.ế.t Thay】, cảm giác khẩn trương trong lòng cô mới được thả lỏng đôi chút.
Cũng lúc đó, nguyên liệu mà Thần Toán Tử hứa gửi cho cô đã được chuyển đến.
“Nguyên liệu này, cô có thể gọi nó là 【Mô Phỏng】.”
“Chúng tôi cân nhắc đến sự đặc thù trong mệnh cách của cô, nên đã cố tìm thứ này cho cô.”
“Như tên của nó, nó có thể mô phỏng mệnh cách khác. Tuy có khiếm khuyết, nhưng chỉ cần mô phỏng xong là có thể sử dụng mãi, muốn thay cũng dễ, chỉ cần mô phỏng lại mệnh cách khác là được.”
“Còn đây là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-tac-gap-quy/4896100/chuong-186.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.