Dường như tối qua ai cũng gặp phải chuyện kỳ quái, mà những chuyện đó đều giống như điềm báo. Quỷ thì có thật, nhưng vì lý do nào đó, chúng chỉ "quấy rầy" họ, cứ như có một rào cản vô hình ngăn lại, không thể ngay lập tức gây thương tổn.
Nào là bóng quỷ treo ngoài cửa sổ, bàn tay m.á.u trong vách tường, vết m.á.u thấm ra từ đệm giường hay tiếng gõ cửa ngoài hành lang.
Đến lượt mình, Lộc Kim Triều suy nghĩ một chút rồi cất lời: "Thật ra, tôi nghe thấy có người ở ngoài hành lang gọi tên tôi, nhưng tôi không dám mở cửa ra xem."
"Thế nên cô cố tình nói là mình gõ cửa phòng bọn tôi, để xem chúng tôi có nghe thấy tiếng động ngoài hành lang không?" Tần Mộng lập tức hỏi.
"Đúng vậy," Lộc Kim Triều gật đầu, thừa nhận thẳng thắn.
"Cô cũng thông minh đấy," Thu liếc nhìn cô.
Lộc Kim Triều chỉ mỉm cười, không nói thêm gì.
"Hôm nay mọi người tính làm gì?" Mấy người nhìn nhau, Thu là người đầu tiên đưa ra đề nghị: "Tôi muốn xuống tầng một xem lại cái bảng đen kia."
"Đi cùng nhau nhé?"
"Vẫn nên đi cùng đi, lỡ tách ra gặp nguy hiểm thì sao, tình hình nhiệm vụ này còn chưa rõ," Lộc Kim Triều im lặng, mấy người kia chỉ vài câu qua lại đã quyết định xong.
Sau đó cả ba đồng loạt nhìn về phía cô, ra hiệu hỏi ý kiến. Lộc Kim Triều cũng không có ý kiến gì, vốn dĩ cô cũng muốn xem lại lần nữa, chỉ là thấy mấy đồng đội này cứ dăm ba câu đã tự quyết định xong thì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-tac-gap-quy/4896077/chuong-163.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.