Khi nhét t.h.i t.h.ể của Tiêu Bình vào ngăn tủ trong phòng lạnh, Lộc Kim Triều nhìn sợi dây đỏ cùng chiếc lục lạc buộc nơi cổ chân anh ta, trong đầu chợt lóe lên một ý nghĩ táo bạo.
Mạnh Ninh thấy cô mãi không đẩy để Tiêu Bình nằm vào trong, liền vừa khó hiểu vừa sợ hãi hỏi:
“Làm sao vậy? Có vấn đề gì à?”
Lộc Kim Triều không do dự nhiều, thẳng thắn nói:
“Tôi đang nghĩ, nếu chúng ta cắt sợi dây đỏ này thì sẽ thế nào?”
Nếu tiếng lục lạc là môi giới, vậy nếu trên xác không còn lục lạc thì sao? Có lẽ đó cũng là một cách giải quyết?
Nhất Tiếu Hồng Trần
Nếu như ngay từ ngày đầu tiên, hành khách gan lớn cắt đi lục lạc trên cổ chân xác chết, thì liệu trước khi ngày cuối cùng đến, họ có thể không phải đối diện với sự truy sát của quỷ hay không?
Ý nghĩ này đối với Mạnh Ninh hiển nhiên quá điên rồ. Cô kinh hoảng hít mạnh một hơi:
“Cái này—”
Tiếng kéo dài khoảng ba giây, rồi gương mặt lộ vẻ do dự:
“…cô có thể thử xem?”
Lộc Kim Triều liếc cô một cái, trong lòng vừa buồn cười vừa cảm khái.
Mạnh Ninh – cô gái không quá nổi bật, thoạt nhìn nhát gan, chẳng mấy xuất chúng – hóa ra cũng khá thú vị.
Cô không phủ quyết ngay, chứng tỏ trong lòng thấy việc này có lẽ hữu ích thật. Nhưng chỉ bảo Lộc Kim Triều thử, tức là bản thân không muốn động tay, sợ nếu phán đoán sai thì phải chịu hậu quả.
Phán đoán rất nhanh, quyết định cũng đủ có lợi cho mình. Cho
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-tac-gap-quy/4895993/chuong-79.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.