“Đừng sợ, hôm nay mới là ngày đầu tiên, chắc sẽ không xảy ra chuyện gì đâu.”
Kinh nghiệm đi trạm của Trần Hải và Mạnh Ninh vốn chẳng nhiều, lời lẽ nghe có vẻ “giàu kinh nghiệm” này thực ra chỉ học lỏm từ trên diễn đàn. Lúc này, hai người cũng chỉ có thể tự an ủi mình như thế.
“Chúng ta chỉ đi xem một cái thôi, nhìn một cái rồi đi.”
“Bất kể có gì không đúng, cũng cứ giả vờ như không biết là được.”
Người sống thì không thể đối kháng với quỷ. Cho dù có gì khác thường, thì với họ bây giờ, ngoài trốn chạy, không còn con đường nào khác.
Hai người run rẩy cẩn thận đi về phía nhà xác dưới tầng hầm.
Cái gọi là “mất điện” mà thanh niên nói đến vẫn chưa xảy ra, nhưng tâm trạng của cả hai cũng chẳng vì thế mà thả lỏng chút nào.
Họ đi đến cửa vào nhà xác, hai chiếc đèn pin đều ngoan ngoãn chiếu thẳng về phía trước, ánh mắt cũng cố kìm nén không liếc ngang liếc dọc. Chỉ sợ vô tình nhìn thấy trong bóng tối một bóng hình không nên tồn tại.
Cuộc tuần tra vẫn tiếp tục.
Rất nhanh, họ đã tới ngay cửa cầu thang.
Trong tình huống thế này, chẳng ai chọn đi thang máy. Nhưng thang máy ngay cạnh cửa cầu thang, ánh mắt Mạnh Ninh và Trần Hải vẫn bất giác dừng lại liếc nhìn.
Không có gì bất thường.
Điều đó khiến họ dễ chịu hơn đôi chút, nhưng sự căng thẳng và sợ hãi vẫn không hề giảm bớt.
Trong đêm đen, tất cả đều tĩnh lặng.
“… Đi thôi.”
Cửa cầu thang đang mở toang, Mạnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-tac-gap-quy/4895981/chuong-67.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.