“Không có.”
Lộc Kim Triều khẳng định.
Ít nhất, nếu nó không tự chui vào một cái ngăn xác nào khác thì chắc chắn là không có. Nếu không thì vừa nãy cô đi một vòng khắp nơi làm gì, chẳng lẽ vì cô có hứng thú khác thường với nhà xác chắc? Nhất Tiếu Hồng Trần
“Qua đây phụ một tay.”
Cô chẳng muốn một mình khiêng cái xác này đặt vào ngăn chứa xác.
Còn về việc cái xác đã rời đi kia đi đâu… phần lớn khả năng là vẫn còn trong nhà tang lễ. Giờ mà sợ hãi thì cũng vô ích, việc cần làm là thu thập thêm manh mối, trước khi phạm phải điều cấm kỵ gì thì phải tìm càng nhiều điều kiện có lợi cho việc sống sót càng tốt.
“… Được.”
Bị sự bình tĩnh của Lộc Kim Triều ảnh hưởng, nỗi căng thẳng trong lòng Tiêu Bình cũng vơi bớt đôi chút.
Không hiểu sao, cô gái trẻ hơn mình một chút này, mỗi lời nói ra đều khiến người ta cảm thấy rất đáng tin.
Hai người hợp sức đưa cái xác vào ngăn trống. Lộc Kim Triều chú ý thấy rằng, cho dù họ đang di chuyển cái xác, chiếc chuông buộc ở mắt cá chân xác c.h.ế.t vẫn không phát ra tiếng động nào.
“Xem ra, cái chuông này có gì đó đặc biệt.”
Cô thậm chí còn đoán, chẳng lẽ chỉ khi xác tự mình động thì cái chuông này mới kêu?
“Xong rồi, mau rời khỏi đây đi? Lạnh muốn chết.” Tiêu Bình đóng chặt cửa ngăn lại, còn kiểm tra thêm lần nữa rồi mới giục.
Lộc Kim Triều gật đầu, hai người rời khỏi nhà xác rồi còn cố ý kiểm tra đi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-tac-gap-quy/4895980/chuong-66.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.